Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1220 - Chương 1220:

Chương 1220:

Nhân viên thấy anh Đình của bọn họ dẫn một người phụ nữ xa lạ đi vào, đến góc uống rượu, nhìn giống như bạn cũ ôn chuyện vậy.

Người phụ nữ có mái tóc ngắn trung tính, mặc cái áo vest tay lửng màu trắng sữa, bên trong là áo ba lỗ trễ ngực màu đen, uống rượu vô cùng khí phách!

“Anh Đìn, anh có bạn gái chưa? Đừng nói mấy năm nay anh vẫn độc thân nhé!”. Em Mười Ba nhìn anh ngồi ở đối diện, anh đã trưởng thành chững chạc hơn tám năm trước nhiều, cô ta cười hỏi.

Tay phải cô ta cầm điếu thuốc, vừa hút thuốc vừa nhìn qua xuyên qua làn khói mờ lượn lờ.

Tám năm nay, anh bặt vô âm tín, không ngờ còn có thể gặp lại anh!

Đường Thiếu Đình sao có thể nói cho cô ta biết mấy năm nay mình năm vùng trong K2 được chứ, đó là bí mật.

Cho nên, anh từng nói trước mặt Diệp Kiều, anh nằm vùng trong K2 vì để khoe khoang, chỉ là một cái cớ!

“Yêu đương phiền phức lắm, vẫn một mình! Bọn họ sau này thế nào?”. Anh trả lời đơn giản, tiếp tục hỏi chuyện người khác.

Con người anh trọng nghĩa khí, một ngày vì anh em, cả đời vì anh em! Trong đầu chưa bao giờ quên những người anh em ở Hong Kong ngày xưa!

Em Mười Ba thấy anh không muốn nói đến chuyện tình cảm riêng tư, lập tức dừng nói về chủ đề đó.

“Đại ngồi tù một năm, ngoan ngoãn kết hôn sinh con rồi ~!”. Em Mười Ba vừa hồi tưởng vừa nói: “Đã nhiều năm rồi không thấy anh ấy!”

Em Mười Ba cũng nói về cảnh ngộ của mình trong mấy năm nay, buôn bán một chút, cũng không thuận lợi, định tìm lối ra ở nước khác.

Đường Thiếu Đình ngậm thuốc lá, trong đầu đều là những năm tháng thanh xuân của thời thanh niên nhiệt huyết đã từng, nhớ lại, anh mím môi cười, như thể chỉ là câu chuyện của người khác.

Anh cũng xem như đã từng chết một lần, bây giờ chỉ muốn tìm một người phụ nữ thích ý, sống cuộc sống gia đình yên ổn.

Người đàn ông toàn thân nồng nặc mùi rượu vừa bước vào cổng nhà, hai con husky đã vui sướng chạy tới nghênh đón, chó lớn tám tháng, hình thể đã gần như chó thành niên rồi, ở trong mắt Đường Thiết Đình, chúng càng ngày càng bớt đáng yêu!

Chúng nó lại nhiệt tình xem anh như cha ruột.

“Ban đêm ăn ít một chút, cố gắng trông nhà cho tốt, có hiểu không?! Lại cho người ngoài vào nhà nữa, cha sẽ hầm Thịt Kho Tàu trước, rồi cho Cơm Trắng tái giá!”. Đường Thiếu Đình nhìn hai con chó nhảy hai chân trước lên vồ lấy mình, tay véo mặt bọn nó, uy hiếp nói.

Nhớ lại ba tháng trước, Ưu Ưu vào nhà, chúng nó để mặc, anh còn tức, ngay cả chủ nhân cũng không bảo vệ được, nuôi chúng nó có ích lợi gì?!

Thịt Kho Tàu phát ra tiếng rầm rì kháng nghị, cái mặt hung dữ nhìn cha.

Đường Thiếu Đình đẩy chúng nó ra, đi tới cửa, thay dép, mở cửa, nhấn công tắc, tầng một đèn đuốc sáng trưng, thấy nhà cửa vẫn ngăn nắp chỉnh tề, anh quay đầu lại khen hai con chó đang ngồi chồm hổm ở ngoài cửa.

Đôi chó nghẹo đầu nhìn anh.

Anh đang định lên lầu, trong lúc lơ đãng nhìn thấy một hình bóng trên ghế salon, bên cạnh ghế salon còn có một cái túi bị rách, lại còn là nhãn hiệu con lừa.

Cho dù không nhìn thấy mặt cô, nhưng, không cần nghĩ cũng biết đó là ai!

Lửa giận trong lòng anh nhất thời lại bùng lên, không biết giải tỏa đi đâu cho hết, anh bước tới muốn xách cô lên, ném xuống biển!

Nhưng mà, khi nhìn thấy khuôn mặt yên tĩnh như tiên nữ đang ngủ của cô, động tác thô lỗ dừng lại, cái cảm giác tim đập thình thịch như mới yêu lần đầu ở trong mơ vô cùng rõ ràng.

Anh mất hồn trong khoảnh khắc, sau khi hoàn hồn, anh rống to một tiếng: “Thịt Kho Tàu! Cơm Trắng!”

Hai con chó này!

Trông nhà cái kiểu gì thế?!

“Ưm, đói quá! Muốn ăn thịt kho tàu với cơm quá!”. Ưu Ưu ung dung tỉnh lại, bĩu môi, thèm thuồng nói.

Thịt Kho Tàu và Cơm Trắng đã chạy vào, ngu ngốc ngoắc đuôi với cha!

Đường Thiếu Đình nhìn Ưu Ưu trên ghế salon, lại nhìn đôi chó ngu xuẩn, tức giận đến mức chỉ muốn ném cả ba xuống biển đi cho rồi!

Bình Luận (0)
Comment