Lúc ở trên đường đến, Ưu Ưu đem chuyện xảy ra tối này đều kể cho anh nghe.
Mua cô không được thị hạ thuốc cô, người đàn ông trong khách sạn không phải là ông chủ gì, chỉ là khách làng chơi, trong này không có mờ ám mới là chuyện lạ.
Ở trên địa bàn của mình, hai người đàn ông làm sao mà nói thật, mà còn keeos mấy người đến đánh bọn họ, đều này làm Đường Thiếu Đình điên lên, cầm cây gậy đánh bóng chày đập mạnh vào quầy rượu, bình rượu vỡ tan tành, rượu văng tung tóe, khiến mọi người kinh hãi kêu lên.
Anh cầm chai rượu vỡ lên, một tay túm áo người đàn ông đưa chi phiếu cho Ưu Ưu, đem đầu vở chai rượu chỉa vào cổ hắn ta, chỉ chạm vào một chút mà máu đã chảy ra.
Sự quyết liệt đó, dường như đối phương không trả lời thi anh sẽ cắt cổ đổi phương.
Người đàn ông đó đến hít thở còn khó khăn, cảm nhận chất lõng ấm chảy ra từ cổ họng, hắn ta sợ hãi, chân tay mềm nhũng vội lấy điện thoại ra, “Tha, tha mạng, tôi nhận đơn hàng trên mạng, tôi, tôi không biết đối phương là ai, chỉ bảo tôi mua cô ấy một đêm, cô ấy không bán, thì kêu chúng tôi hạ thuốc cô ấy.
Nhìn người đàn ông bị dọa sợ toàn thân run rẫy, Đường Thiếu Đình híp mắt nhìn tin nhắn trong điện thoại.
Có thể xác định hắn ta không có nói dối.
Cô buông cổ đối phương ra, không trả điện thoại cho hắn ta mà lấy ra gọi lại số đó, nhưng bên kia không có ai nghe máy.
“Các người chết trân ở đó làm gì, dám đến địa bàn của tôi động thủ, không muốn sống nữa rồi!” Má mì nhìn người mình không bị nguy hiểm nữa thì khoa trương nói.
Đám người liền đánh về phía bọn họ, Đường Thiếu Đình lập tức ứng chiến, có một người đánh gậy sắt về phía Ưu Ưu, cô theo bản năng quay đầu lại, thì cả người được anh ôm vào bảo vệ, thì nhìn thấy anh đạp một chân qua.
Anh cởi chiếc áo khoát ném về phía Ưu Ưu, hai tay nắm chặt cây côn đánh về phía đám người.
Ưu Ưu chỉ muốn nhìn thấy bộ dạng của anh khi đánh đám người này, một lúc sau, người anh mang theo đã đánh đám người kia gà bay chó chạy, một mảnh hỗn loạn.
Anh nắm lấy tay cô, liếc nhìn đám người một cái, rời đi.
Người đàn ông vừa mới đánh nhau xong, toàn thân mồ hôi, ngồi lên xe mô tô, Ưu Ưu lập tức ngồi lên phía sau, ôm lấy vòng eo sáu múi của người đàn ông, xe vừa chạy một lát, phía sau xe của đàn em liền chạy theo.
Một lát sau bọn họ đã về đến quán bar của mình.
“Anh Đình, lúc anh đanh nhau vì em, thật là ngầu” Ưu Ưu xuống xe, nói lớn với Đường Thiếu Đình, “Để em kiểm tra xem anh có bị thương không?”
Cô chạy xung quanh anh một vòng nhìn nhìn nói.
“Anh Đình” lúc này, Thập Tam Muội từ trong quán rượu đi ra, lớn tiếng hét ,”Anh Đình, anh đánh nhau sao?” nhìn thấy anh đứng bên đèn hút thuốc, trên người còn có vết thương, Thập Tam Muội vừa hỏi vừa kinh ngạc.
Ưu Ưu nhìn người phụ nữa tóc ngắn, mặc áo khoác dài, lịch sự gật đầu nhẹ với cô, lực chú ý đều đặn trên vết thương của Đường Thiếu Đình.
Đường Thiếu Đình nhìn Thập Tam Muội gật đầu, “Người về hết rồi à!”
“Đều về rồi, em giúp anh giải thích với bọn họ, bọn họ nói lần sau sẽ hẹn lại anh” Thập Tam Muội cười nói.
Đường Thiếu Đình gật gật đầu, “Cô ở đây chơi, tôi về trước”
Anh nói xong thì lên xe khởi động máy, Ưu Ưu vẫn đứng nguyên tại chổ.
Anh đội nón bảo hiểm lên, bóp kèn xe, đôi mắt sau lớp kính nhìn vào cô nhóc đang đứng bất động ở đó.
Ưu Ưu giả ngốc, vẫn đứng yên.
Còi xe lại vang lên, cô nhìn anh hai chân chống xuống đất, quay đầu xe về phía cô.
“Lên xe” anh đầy lớp kính lên, trừng mắt nhìn cô lớn tiếng nói.
“Anh Đình, anh muốn em cùng anh về nhà sao?” Đầu máy xe nổ rất lớn, Ưu Ưu cố ý hỏi lớn, đúng lúc DJ trong quán bar đang hút thuốc nói chuyện phím gần đó.