“Anh Đình còn thích con nít, tôi nhớ lúc trước anh ấy từng nói với tôi, nói sau này muốn sinh một đội bóng nữa kìa!” Chị Thập Tam say khướt, lớn tiếng nói.
Ưu Ưu vừa mang rượu về vừa hay nghe thấy, cô không phải ngốc, đương nhiểu hiểu lời bóng gió của chị ta.
Cố ý nói cho cô nghe sao?
Cố ý nhấn mạnh anh là trai thẳng sao, nói anh thích trẻ con, là đang nói cô là yêu nhân không thể sinh con sao?
Ưa thích mỹ nhân, là chị Kiều sao?
Cô ta cho rằng cô không biết quá khứ của anh sao?
Ưu Ưu trong lòng hừ lạnh, làm bộ không nghe thấy, tiếp tục việc của mình.
“Chị Thập Tam, hỏi thật nhé, chị trước này từng có tình cảm với anh Đình không?” DJ lại bắt đầu nhiều chuyện, cười ha hả hỏi chị Thập Tam.
Ưu Ưu vừa lau bàn vừa vểnh tai nghe câu trả lời.
“Sao mọi người lại nghĩ vậy, tôi với anh Đình là anh em vào sinh ra tử, không như mọi người nghĩ đâu!” Thập Tam muội cất giọng đầy nghĩa khí nói.
Cô nói xong thì đừng lên rời đi, “Tối nay tới đây thôi, các người ở lại chơi, chị rút trước đây!”
Ra bên ngoài vừa gặp Đường Thiếu Đình lái xe máy về, cô lên tiếng chào, “Anh Đình, bọn A Canh hẹn nhau ăn cơm, anh có đến không?”
Đường Thiếu Đình giơ tay nhìn đồng hồ, đã hơn 10 giờ rồi, anh mỗi tối đều cùng Ưu Ưu về không thức qua đêm.
Nên trực tiếp từ chối Thập Tam Muội.
“Anh Đình bây giờ lo yêu đương rồi, anh em trước kia đều không cần, đúng là trọng sắc khinh bạn!” Thập Tam Muội nửa thật nữa đùa nói.
“Thập Tam, tôi đã không còn là Đình Tử của trước kia.”
Cho nên anh cũng không phủ nhận anh đang cùng nhân yêu Ưu Ưu kia đang yêu đương nhau sao?!
Nhìn bóng lưng anh đi vào quán bar, hai tay Thập Tam Muội nắm chặt lại, cảm giác không cam lòng giống như ngọn lửa bùng cháy trong lòng cô.
Vốn cho rằng yêu nhân Ưu Ưu này là người tùy tiện bán thân, nhưng không ngờ rằng cô không bán nên cô cho người hạ dược cô, cô biết người của anh Đình luôn theo dõi trợ giúp Ưu Ưu, cho nên nếu biết Ưu Ưu bán thân sẽ báo cho anh, đến lúc đó anh sẽ đến bắt gian, hiểu lầm Ưu Ưu.
Ai mà ngờ đến Ưu Ưu này không những không làm mà Đường Thiếu Đình cũng không có hiểu lầm cô, còn mang cô về nhà , cho cô làm việc tại quán của anh nữa.
Nhớ đến điều này cô càng hận muốn chết!
May mắn là bọn họ không tra ra được chuyện này là do cô làm, cô sợ bọn họ tra ra được, nếu không mối quan hệ của cô và Đường Thiếu Đình liền chấm dứt, anh ghét nhất là những cô gái âm độc.
Bởi vì mẹ anh bị kẻ thứ ba hại chết!
Cô trước kia đã thích anh, nhưng anh mất tích liền 8 năm, vốn cho rằng đời này không gặp lại anh nữa...
Khi hai người gặp lại cô làm sao mà không tranh thủ cơ chứ?! Nhưng ai mà người bị một người bất nam bất nữ cản đường!
…
Trong phòng tắm lớn, khói bốc lên, cô gái nằm trong bồn tắm hưởng thụ, sau khi dì cả đi qua, cô cuối cùng có thể thoải mái tắm một trận.
“Ai cho cô lên lầu hai?” Đường Thiếu Đình vừa ở bên ngoài về, đi tới phòng tắm thì nghiêm túc quát Ưu Ưu.
Ưu Ưu giật mình hai tay ôm ngực, nhìn thấy là anh mới bỏ tay ra gom lớp xà phồng lại che mất cảnh xuân.
“Còn dám dùng bồn tắm lớn, cô nên dùng phòng tắm cho chó dưới kia kìa!”
Ưu Ưu trợn mắt nhìn anh, “Em muốn dùng thì dùng, anh Đình làm được gì em chứ?”
Đàn ông thúi! Vẫn muốn ăn đòn mà!
Cô còn dám khiêu khích anh!
Đường Thiếu Đình khòm xuống, thô lỗ bóp càm cô, híp mắt tà khí nói, “Cô nói xem tôi có thể làm gì cô?”
Xem ra vết thương của cô đã khỏi rồi!