Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1239 - Chương 1239:

Chương 1239:

Đang muốn quay lưng lại đem cái người ác miệng cắn một lần nữa, khi quay người lại, ánh mắt liền bị cái thân thể trắng trẻo mềm mại kia chế trụ!

Mặc dù còn ít bọt, nhưng đương cong kia lại hấp dẫn anh mắt anh khiến anh không rời được.

Trong đầu đều là hình dáng cái lưng đó, cảm giác cái gì đó đang ngôi dậy, thật sự muốn xông đến ăn cô lần nữa!

“Ưu Ưu, cô muốn chết sao?” Anh hoàn hồn lại, nghiến răng nói, sau đó xoay người rời đi, đem phòng tắm đóng lại, đem nhốt thứ cám dổ anh ở lại bên trong.

Ưu Ưu cảm giác anh đã đi, liền thở nhẹ ra.

Nếu anh nhìn thấy chính diện của cô thì sẽ biết hết tất cả.

Đường Thiếu Đình đi ra khỏi nhà, hai con chó cũng chạy theo anh, anh đi ra bờ biển hút một điếu thuốc giải sầu.

Cùng Tiểu Thất gọi video nói chuyện quên trời đất, tiểu tử đó không ngừng hỏi anh, có phải đã tìm được thím Đình rồi không, lúc đó trong lòng anh hiện lên hình ảnh của Ưu Ưu, suýt chút nữa nói ra nhưng vẫn cố nuốt lại, nếu để em Kiều biết, anh đối với phụ nữ không có cảm giác mà lại có cảm giác với người chuyển đổi giới tính, chắc bọn họ sẽ cười anh chết mất!

Người xung quang đều nói anh và Ưu Ưu là một đôi, anh cũng ngầm thừa nhận, chưa từng phản bác, gặp đứa nào muốn chiếm tiện nghi của cô, anh liền tức giận đến muốn giết người, nhân viên trong quán nói chuyện với cô cũng khiến anh không vui!

Nhất định là cô đã cho anh uống bùa mê thuốc lú gì rồi?!

Anh cần có thời gian suy nghĩ, anh đối với cô chỉ là kích động nhất thời hay là động lòng thực sự?

Ưu Ưu cầm di động, đứng ở ban công lầu hai nói chuyện, gió biển lồng lộng thổi tới, trong điện thoại truyền đến âm thanh huyên náo.

“Thập Tam! Anh Đình bị ma ám rồi sao? Sao lại đi thích nhân yêu?”

“Anh Đình chắc chỉ muốn tìm chút kích thích thôi!”

“Tôi cũng cho là vậy! Thật không nghĩ anh ấy đang nghĩ gì? Thập Tam của chúng ta tốt như thế, trước kia luôn theo anh ta đánh chiếm, đối với anh vào sinh ra tử nhu người một nhà mà!”

“Thập Tam, có muốn mấy anh em đi khuyên anh Đình không?”

“Đừng ai đi khuyên cả! Tôi xem anh Đình như anh em, không có nữ nhi tư tình!” Thanh âm của Thập Tam muội truyền đến, Ưu Ưu tiếp tục lắng nghe.

“Thập Tam, cô gạt được anh Đình nhưng khong gạt được chúng tôi đâu. Năm đó ở trong xã đoàn, ai mà không biết cô thầm mếm ạnh ấy? Hai người quả biển hãi còn gặp lại, tranh thủ đi!”

“Các người nói như thế tôi không vui đâu, bất kể anh Đình thích ai cũng không liên quan đến tôi!” Thập Tam nói, uống từng ngụm từng ngụm rượu, bộ dáng mượn rượu giải sầu, ai nhìn cũng không đành lòng.

“Chị Thập Tam, chị hà tất phải như thế? Chị là phụ nữ chân chính, Ưu Ưu kia tuy rằng đẹp, nhưng cũng chỉ là hàng giả thôi, anh Đình sớm muộn gì cũng tĩnh ngộ thôi”

Người đàn ông đó còn muốn nói thêm nhưng bị Thập Tam muội dùng ánh mặt ngăn lại.

Trong điện thoại tiếng ồn càng yến dần đi, chỉ chốc lát sau truyền đến tiếng nước chảy, Ưu Ưu đang muốn tắt điện thoại thì nghe được âm thanh lãnh lẽo kia.

“Anh Đình, rỏ ràng tất cả mọi người đều cảm thấy, em mới là người xứng với anh nhất, sao anh lại không thấy, cho dù là trước kia hay hiện tại, chỉ em mới là người xứng với anh nhất” Thập Tam muội nhìn trong gương tự mình nói.

Mười năm trước cô theo anh đi lăn lộn, yêu anh, có thể chết vì anh, nhưng lại trơ mắt nhìn anh vừa gặp đã yêu Diệp Kiều kia. Có một lần cô suýt chút nữa đã giết chết Diệp Kiều.

Mười năm sau, cô lại trơ mắt nhìn anh cùng một tên đồng tính ở bên nhau.

Đêm hóa trang đêm đó, cô cũng đi, mang mặt nạ hồ điệp, mang tóc giả, tiến lên tán tỉnh anh, kết quả anh liền quay người đi, sau đó bị Ưu Ưu mang mặc nạ công chúa dẫn đi.

Ưu Ưu nghe Thập Tam Muội nói, bĩu môi khinh thường,” Bạch liên hoa trong ngoài không đồng nhất là thứ tôi xem thường nhất!”

Bình Luận (0)
Comment