Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1244 - Chương 1244:

Chương 1244:

Vì sao cảnh sát lại hoài nghi cô chứ?

Lần này, cô tự nhận giống như lần trước làm kín kẽ đến giọt nước cũng không lọt được.

Thập Tam Muội cố gắng giữ vẻ trấn định, kiềm chế chột dạ, cô nhìn hai vị cảnh sát, nhìn về phía Đường Thiếu Đình, ánh mắt anh lãnh khốc, ánh mắt sắc như dao nhìn không ra tâm trạng.

“Anh Đình, không phải như thế, em không có làm chuyện này.” Thập Tam Muội bộ mặt vô hại, luống cuống nhìn Đường Thiếu Đình. Cô vừa rồi còn đang nói giúp cho Ưu Ưu, anh không phải không nhìn ra, anh không có lí nào mà tin anh phạm tội, nhưng tại sao không lộ chút biểu cảm gì chứ.

Ánh mặt Đường Thiếu Đình sắc bén nhìn Thập Tam Muội, trong lúc nhất thời anh còn chưa có bình thường lại.

Còng tay của cảnh sát đã còng Thập Tam Muội lại, cô nhìn cảnh sát oán giận chất vấn, “Các người không bằng không chứng, dựa vào cái gì nói tôi buôn bán mà túy, sao lại nói tôi hãm hại chứ”

Hai nữ cảnh sát không nói chuyện, cưỡng chế đưa Thập Tam Muội vào một phòng giam lấy khẩu cung, Ưu Ưu lấy cớ mình là người bị hại muốn biết tột cùng là chuyện gì xảy ra, kéo Đường Thiếu Đình cùng vào xem.

“Chúng tôi vừa rồi đã nói, đã có chứng cứ vô cùng xác thực, cô bị sa lưới vì buôn bán chất cấm, đồng thời còn đổ tội vu hãm cô Ưu Ưu.” Đội trưởng đội phòng chống ma túy nghiêm nghị nói, sau đó mở ti vi lên.

“Tôi không có” Thập Tam Muội nói như chặt đinh chém sắt nói, cô vô tội nhìn về phía Đường Thiếu Đình, “Anh Đình, em bị oan, em vừa rồi còn giúp Ưu Ưu nữa mà, sao em lại hãm hại cô ấy chứ?!”

Đường Thiếu Đình không để ý tí nào đến ánh mắt của cô ta, ánh mắt rời trên màn hình tinh thể lõng, Thập Tam Muội cũng nhìn qua màn hình, đầu óc liền choáng váng.

Ở chợ hải sản, cô mua một túi cá kiểng lớn, cá đặt trong túi bóng, cô như người bình thường mang túi cá cảnh đi.

“Cái video này không chứng minh được gì cả!” Thập Tam Muội nói, trong lòng nghĩ, bọn họ chỉ thấy cô đi mua cá, làm sao biết những con cá này là giả chứ, làm sao biết trong bụng cá có chứa mà túy chứ.

Ưu Ưu nhếch miệng cười, tiếp theo màn hình chiếu cảnh cô ta ngày hôm sau lại đi mua cá, nhưng không phải cá cảnh mà là cá mú đắt tiền.

“Cái này thì làm sao!” Thập Tam Muội lẩm bẩm.

Cảnh sát thấy cô sắp chết rồi còn mạnh miệng, không thể làm gì khác hơn là tua nhanh đoạn băng.

Sau khi mua cá về đến nhà, Thập Tam Muội đem màng kéo lên, sau đó đi vào phòng bếp, nhưng phân cảnh này xuất hiện trên ti vi, hiển nhiên có rất nhiều máy giám sát bị lắp đặt trong nhà, trong đó ghi được cảnh cô trong nhà bếp, mổ bụng cá ra lấy từng túi ma túy ra.

Lúc này cô ta thật sự choáng váng rồi.

Cảnh sát từ khi nào đã giám sát cô đến vậy.

“Anh Đình, đây là tôi…” Thập Tam Muội theo bản năng nhìn về phía Đường Thiếu Đình, hi vọng anh có thể nói giúp cô, nhưng sắc mặt anh lúc này đã càng đen hơn.

Từ trong ti vi truyền đến am thanh của Thập Tam Muội.

“Các người nhân cơ hội đem toàn bộ ma túy này bỏ vào túi nhân viên phục vụ Ưu Ưu, khi nào cảnh sát tới thì cứ một mực khẳng định là cô ta bán cho các người. Hiểu chưa?”

Thập Tam Muội nghe thấy âm thanh của mình, theo bản năng lắc đầu thật mạnh.

“Chị Thập Tam, tôi với chị không oán không thù, vì sao chị lại hãm hại tôi.” Ưu Ưu lúc này đi đến vổ mạnh lên bàn, tức giận nói.

Mặt Đường Thiếu Đình lúc này càng đen càng trầm hơn, ánh mắt phức tạp nhìn Thập Tam Muội lúc nãy còn giả vờ là người tốt muốn làm chứng giả cho Ưu Ưu, trong lòng lúc này như có hàng vạn suy nghĩ cứ xoẹt qua trong đầu.

Lúc cô nói chính mắt nhìn thấy Ưu Ưu bán ma túy cho hai người kia thì trong lòng anh đã nghi ngờ rồi.

Bình Luận (0)
Comment