trong phòng thẩm vấn thập tam muội khi nghe những lời Ưu Ưu nói thì ngã người ra phía sau, khó có thể tin những gì mình vừa nghe thấy.
Cô vừa ở bên tai Thập Tam Muội nói: “Để cho cô thất vọng rồi, tôi 100% là nữ, cô có biết vì sao cô bị bắt không? Bởi vì tôi chính là công chúa của nước này…”
Ưu Ưu nhếch môi mĩm cười, nhẹ nhàng đã kích, nhìn Thập Tam Muội ỉu xìu ngồi đó, lạnh lùng hừ một tiếng sau đó đi đến nơi bạn trai cô đang đợi.
Còn lại thập tam muội ngồi đó trơ mắt nhìn Ưu Ưu cùng Đường Thiếu Đình rời đi, cô ta không thể nào ngờ được Ưu Ưu thật sự là nữ mà còn là công chúa của nước này.
“Em vừa rồi nói gì với Thập Tam vậy?” Đường Thiếu Đình đuổi kịp Ưu Ưu tò mò hỏi.
“Bí mật” Ưu Ưu nhìn anh giương môi cười.
Cô dẫn đầu đi ra cửa Cục Cảnh Sát thì bị anh giữ lại, anh muốn đi tìm người quen nơi này hỏi một chút vì sao lại theo dõi thập tam, còn tại sao lại lắp ráp nhiều camera giám sát như vậy trong nhà cô ấy.
Đây đương nhiên là điều cơ mật làm sao có thể nói cho anh biết.
Đường Thiếu Đình đâu thể ngờ cảnh sát đã sắp đặt một đường dây theo dõi bọn buôn ma túy, phát hiện thập tam có tiếp xúc với những người này đều bắt đầu giám sát cô tìm hiểu nguồn gốc. Anh cũng không nghi ngờ về thân phận của Ưu Ưu càng không ngờ tới cô là công chúa của nước này, 6 năm trước là anh có duyên gặp cô ấy trước.
“Ông chủ, anh dẫn tôi đi đâu á?” Vừa ra khỏi cục cảnh sát Ưu Ưu liền hất tay anh ra, kiêu ngạo nói.
Đường Thiếu Đình quay lại nhìn cô hỏi: “những tên cảnh sát kia không làm khó dễ cho em chứ?”
Anh chỉ sợ sau khi cô bị bắt không chịu nhận tội bị bọn hắn vu oan giá họa.
“Không có sao anh lại suy nghĩ đen tối như vậy? Ông chủ anh đang quan tâm em sao?” Cô ngẩn đầu lên nhìn người đàn ông đang cúi đầu nhìn cô nghịch ngợm hỏi.
“Em nói xem!” Giọng người đàn ông đầy ám muội khóe miệng ôm nụ cười xấu xa, con người thâm thúy nhìn xoáy vào cô như muốn nuốt chửng.
“Em không biết, ông chủ, đêm nay quá mệt mỏi rồi Em muốn về nhà nghỉ ngơi, ngủ ngon!” Ưu Ưu giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ vừa đúng 10:30 giờ này cô đã đến giờ tan làm.
Cô xoay người rời đi nhưng vừa mới bước chân đi thì cổ tay đã bị nắm kéo lại.
Anh cũng không nói gì, chỉ lôi kéo cô đi một mạch lên câu đi bộ.
Dưới cầu, xe chạy như nước, rực rở sắc màu.
Trên cầu, người tới lui rất đông đúc náo nhiệt, còn có nghệ sĩ đường phố đang hát rong, có ăn mày ăn xin, có bạn trai lôi kéo bạn gái, hai người đừng giữa cầu hai mắt nhìn nhau.
“Ông chủ!”
“Gọi anh là chú cũng được!” Anh ngang ngược cắt ngang lời cô, ánh mắt như lửa đốt nhìn thẳng vào cô không chớp mắt.
Lúc này trong mắt anh cô chính là một cô gái chân chính, trong đầu anh không có tập niệm chỉ là yêu thích cô thôi.
“Tại sao vậy em cũng không phải là con gái của em gái anh!” sau đó Ưu Ưu sửa lại, “Không đúng là con gái của em trai!”
Câu nói sau là cố ý nói với giọng chán ghét.
Anh không nhận không giận mà còn cười tà mị, một tay kéo cô qua ôm vào trong ngực ngang ngược nói, “Em là bạn gái của anh, đương như là bạn trai nhỏ cũng được! em là người thay đổi giới tính, nên gọi là bạn gái thì tốt hơn!”
!!!!
Anh đem cô đuổi ra ngoài sau đó lạnh nhạt với cô vài ngày, sau bây giờ đột nhiên nói cô là bạn gái của anh!
Điều này làm cô mừng rỡ không thôi.
“Anh Đình, không phải anh nói trong mắt anh, em và chó cũng như nhau à! Sao bây giờ lại muốn em làm bạn gái của anh!” Ưu Ưu xấu xa hỏi.
Cố hết sức mà vả vào mặt anh.
Đường đại gia thường xuyên bị vả mặt bây giờ da mặt so với tường thành còn dày hơn, mặt không đỏ không thở gấp quay đầu lại nhìn cô cười cười, “Đương nhiên là vì thích em!”