Lửa nóng từ đôi mắt phát ra khi áo sơ mi bị xé rạch, khuôn mặt đỏ ửng của con thỏ trắng hấp dẫn mê người, trước đó anh quả thật rất chán ghét nhân yêu, bán nam bán nữa, cho dù sau này có cảm giác với cô, trong lòng cũng không thể buông xuống điểm này, không muốn đối mặt với lòng mình.
Nhưng hiện tại, cho dù anh tưởng tượng cô một thân tóc ngắn, ngực phẳng ôm lấy đầu anh, anh cũng không phản cảm.
Anh chỉ muốn một ngụm nuốt chửng cô, muốn tuyên bố với tất cả mọi người cô là chị Đình.
“Bé ngoan, chú đây không phải là ông chú keo kiệt, sẽ bồi thường cho em!” Anh cười vẻ hư hỏng, sau khi mở lòng, cách xưng hô với cô cũng đổi từ “nhóc” sang “bé ngoan” rồi.
Bàn tay thô ráp khẽ vuốt khuôn mặt nhẵn mịn của cô, anh mắt rời xuống dưới bàn tay cũng rời xuống theo, một tay khác kéo eo cô dán chặt vào anh.
Cái hôn kia đã làm cô ý loạn tình mê, toàn thân mềm nhũng, ngay lúc vẻ nam tính của anh bộc phát, cô thở mạnh một tiếng lại bị anh cướp đoạt đi hơi thở!
….
Ôi…
Muốn bị anh chơi hư, lúc trước ở trước mặt anh giở trò rãnh mãnh thành thục, giờ lại ngây thơ mặc anh hôn loạn.
Cuối cùng khi chơi đủ phái trên, bàn tay thô ráp không an phận mò xuống dưới.
Hình mật đào, đàn hồi, yêu thích không nở buông tay.
Ưu Ưu chỉ còn cách tựa vào vai anh, thở nhẹ một hơi, chỉ là, khi tay anh càng lúc càng di chuyển xuống dưới, cô lại cự tuyệt.
“Anh Đình, anh làm gì vậy?” Cô lại không thể không nghĩ tới làm từ đằng sau.
Ưu Ưu kháng nghị, toàn thân lại mềm nhũng, làn da đỏ ửng lên, như trái đào chín dẫn dụ anh cắn một cái.
“Ở phía trước vết thương của em vừa mới khỏi, cở của anh sẽ làm em hư mất, giống như lần đầu tiên, làm từ phía sau, ok.” Chớp mũi anh cọ cọ mặt cô, thở hỗn hễn nói.
No~
Trong lòng cô tuyệt đối cự tuyệt!
“Phía trước chắc là không sau đâu.” Cô thấp giọng nói, mặt đỏ như sắp nhỏ máu.
Trong lòng lại mắng: đồ ngốc!
Anh nghĩ bên trong cô là đồ giả, là nhân tạo, trong lòng anh có hơi chút chán ghét, như búp bê bơm hơi có khác gì?
“Chắc chắn là có sau.” Anh có chút không nhẫn nại, bàn tay to kia lại di chuyển đến nới nguy hiểm.
Ưu Ưu vội vàng giằng ra chạy đi, chỉ là chạy chưa được mấy bước đã bị anh ôm lấy từ đằng sau đi về phía giường, rồi đầy cô lên giường, anh từ phía sau chặn cô lại.
“Không muốn a!” Ưu Ưu đau khổ kêu lên, sợ bị anh bạo phát.
“Nhóc, sợ cái gì?! cũng không phải chưa từng làm qua!” Anh trầm giọng nói, rồi kéo chiếc quần lót ra, trong lúc lơ đãng anh nhìn thấy cái gì đó, sau đó sũng sốt.
Trắng hồng trong suốt, ướt đẫm.
Nhân tạo không phải sẽ không có!
!!!
Anh sửng sốt!
Ưu Ưu đang quỳ ở trên giường, sống chết che mông lại, “Anh Đình, chú Đình, xin anh đấy, hay là ở phía trước đi, phía trước có thể dùng đấy!”
Cô khổ sở khóc không ra nước mắt.
Người đàn ông đang sững người, đột nhiên ý thức được cái gì, tay anh vòng ra trước dò xét…
“A a a không muốn, phía trước thật sự có thể, ý…” Ưu Ưu cho rằng anh đụng vào đằng sau, kết quả…
Mà cô càng đau khổ phát hiện, cô nhất thời nóng vội tự bại lộ chính mình.
Anh nghe thấy lời cô nói, cũng chân thực cảm nhận được trong không khí có một cổ mùi hương ngọt ngào, nếu là giả thì không thể có phản ứng như vậy!
Cô, cô là con gái thật!
!!!
Anh sững người ngây ngốc ở đó, nhìn ưu vật quỳ phía dưới.
Rất lâu sau đó, thấy phía sau không có động tĩnh gì, Ưu Ưu nhịn không được quay ra sau nhìn.
Kẻ ngây ra như phỗng rốt cuộc cũng có động tĩnh, mặt anh tái mét nhìn cô đầu tóc rối bời, quần áo xộc xệch, đồ lừa gạt.
“Ưu Ưu!” Anh rống lên, bộ dạng như muốn giết người, dọa cô muốn lăn lộn chạy trốn.
Chưa bò chạy được bao xa, mắt cá chân đã bị anh nắm, thô bạo kéo cô lại, “Em là con gái! Mẹ nó, em lại là con gái thật!”
Giọng anh hung tợn, như muốn xé rách màng nhĩ của cô.
Nửa người trên của Ưu Ưu vẫn muốn bò đi, nhìn dáng vẻ như hung thần ác sát, hai tay ôm ngực nói, “Ai bảo anh..ngu!”