Ngu à!
Chữ cuối cùng đó là cô cố ý mắng anh.
Vốn tưởng lần đầu tiên tưởng anh sẽ biết rỏ, ai ngờ khi anh tỉnh lại còn xem cô như nhân yêu, còn ghét bỏ cô, giống như cô làm ô nhục anh vậy!
Rỏ ràng anh mới là cầm thú!
Nhìn cô đầu tóc rối bời, quần áo rách tả tơi, hai tay ôm ngực, bĩu môi thờ phì phò, bộ dạng con gái như thế…Anh nghiến răng, lồng ngực phập phồng kịch liệt.
Cô là con gái!
Không phải nhân yêu, không phải là người thay đổi giới tính,
Nghĩ tới đây ngực càng phập phồng kịch liệt hơn, thế mà anh một mực mơ mơ màng màng!
“Lần đầu tiên, anh rối cuộc là làm từ đằng trước hay đằng sau?” Thậm chí là sau khi phát sinh quan hệ, anh cứ mơ mơ hồ hồ cường bạo cô!
“Đương nhiên là đằng trước! Đau chết đi được, đó là lần đầu, chảy rất nhiều máu!” Ưu Ưu lớn tiếng hét, thân dưới lui lại phía sau càng nhanh, vẻ mặt u oán, đôi mắt to ngận nước nhìn chằm chằm anh.
!!!
Nghe đáp án của cô anh có mong muốn xông đến xé nát cô ra!
Nhóc này thật là đáng giận mà!
Rỏ ràng là con gái lại lừa anh nói mình là người thay đổi giới tính! Trêu chọc anh, quấn lấy anh, khiến anh động lòng, anh còn cho rằng mình bị bệnh rồi, chuẩn bị đón nhận sự thật cô từng là con trai!
Kết quả cô lại là con gái thật!
Lặng lẽ di chuyển lùi lại, muốn chạy nhanh ra ngoài, bởi vì bộ dạng anh lúc này quá đáng sợ!
Bộ dạng muốn dở cô ra thành tám mảnh,
Ưu Ưu trong lòng nghĩ, nếu thật sự đánh nhau với anh, cô là lính đặc chủng cũng nên có lúc tỏ sáng a!
Cô là thành viên đội đặc chủng bí mật của hoàng gì, biệt danh: tiểu hổ ly.
Tóm lại trong thời gian cô biến mất, chủ yếu là đi làm nhiệm vụ!
Thừa dịp anh đang thất thần, cô vội tuột xuống té ngã xuống giường, thấy anh hoàn hồn lại, hết hồn vội vàng bò dậy chạy đi.
“Đứng lại” Cuối cùng anh cũng triệt để ý thức được “cô là con gái”, sau khi hồi thần, nhìn thân người tinh tế kia, anh hít một hơi lanh, uy nghiêm hét lên như ra lệnh.
Ưu Ưu quay người lại theo bản năng, nhìn thấy anh đã xuống giường, thân trên cời trần đứng đó, quần jean rách túi, đai lưng đã tháo ra lúc nào, lộ ra bản chất người đàn ông nguy hiểm.
Đường Thiếu Đình híp mắt, con mắt như dã thú nhìn ngang nhìn dọc Ưu Ưu, hai chân thon dài trắng nõn như bông, quần áo sớm đã bị anh xé rách từ lâu.
“Anh, anh Đình…”
“Đến đây!” Anh ra lệnh lần nữa, ngữ khí lãnh khốc không cho phép cự tuyệt.
Ưu Ưu theo phản xạ muốn đi lên, nhưng đầu óc cô nhanh chóng tĩnh lại, hiểu rỏ sẽ có hậu quả gì, hơn nữa, đây là thái độ gì chứ!
“Anh kêu qua thì em liền qua sao?” Cô ngang ngược nói.
“Anh nói lần nữa, qua đây!” Anh không kiên nhẫn, Ưu Ưu nghiêm nói.
Ưu Ưu không sợ chết lui lại hai bước, xoay người chạy, Đường Thiếu Đình hừ lạnh, nhếch miệng lên, đuổi theo cô nhóc giảo hoạt kia.
Cô còn muốn chạy?
Có thể chạy khỏi lòng bàn tay anh sao?
Ưu Ưu nhanh chóng nhận ra không còn chỗ trốn liền quẹo thẳng vào nhà vệ sinh, nhưng anh nhanh chóng đuổi theo, khí thế hùng hổ, “Ưu Ưu, em chết chắc rồi!”
Nhìn cô bị anh dồn vào trong góc, vừa kinh sợ vừa uất ức, anh liền đi đến lạnh lùng nói.
Anh tuyệt đối sẽ làm cô chết ở trên giường.
“A” Cô thét lớn, ở trong lòng hô to cứu mạng, thân hình người đàn ông to lớn đã đem cô giam trong góc nhà tắm.