Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1251 - Chương 1251:

Chương 1251:

Tấm lưng Ưu Ưu dựa vào vách tường men sứ màu đen lạnh lẽo, khuôn ngực lại kề sát vào bờ ngực nóng bỏng của anh, gương mặt bị nâng lên, bắt ép phải ngẩng lên, đối diện với gương mặt tối đen tuấn tú với anh, trông cứ như anh thật sự muốn giết chết cô vậy!

“Đình, anh Đình, chú Đình! Anh, anh đừng giết em mà! Có chuyện gì, chúng ta có thể từ từ nói!” Cô bị anh dọa sợ đến xoắn cả đầu lưỡi, lắp bắp không ngừng.

Vốn dĩ anh còn đang vô cùng tức giận, nhưng lại bị câu nói ngây thơ của cô chọc cười, “Ngoan, chú làm sao mà nỡ giết em được chứ?! Chú chỉ muốn làm em đến chết mà thôi!”

Ưu Ưu vẫn không hiểu được từ “Làm” kia có nghĩa là gì, thì nụ hôn trừng phạt của anh đã vừa mạnh mẽ lại cường dã mà xông tới!

Mềm mại, ngọt ngào, vừa vặn, mỗi khi anh hôn cô đều thích thú đến không nỡ buông tay, nghĩ đến chuyện cô lừa mình chuyện là nhân yêu, nụ hôn của anh lại càng mạnh mẽ hơn, thật sự chỉ muốn cắn chết cô, nhưng nghĩ đến việc cô thật sự là con gái, so với anh ước chừng còn nhỏ hơn mười tuổi, nụ hôn kia lại trở nên dịu dàng hơn……..

Chính là như thế, khi thì hoang dã khi lại dịu dàng lưu luyến, hôn đến mức làm cho cô muốn dừng cũng không được, hai tay đành phải bất lực mà ôm lấy anh, bám vịn lên người anh!

Ưm………….

Cô thật sự sắp bị anh hôn đến chết mất!

Một nụ hôn giằng co suốt mười phút, thậm chí còn lâu hơn, hai tay người con gái không ngừng đẩy anh ra, trong miệng cũng liên tục phát ra những âm thanh kháng nghị, anh mới chịu buông cô ra.

Cô cố gắng hít thở từng hơi, gương mặt đỏ ửng, đôi môi vừa sưng vừa đỏ như một đoá hoa hồng kiều diễm ướt át, bên khoé môi còn lưu lại vệt nước lấp lánh tản mát dưới ánh đèn, theo từng nhịp hít thở, đôi núi cao ngất phập phồng nhấp nhô, phủ lên đó là lớp vải rách rưới, làm cho cảnh xuân như thoắt ẩn thoắt hiện……..

Ánh mắt của người đàn ông lại càng thêm nguy hiểm, bàn tay giữ chặt chiếc eo nhỏ của cô, hướng xuống bờ eo cong là căn một cái, ép buộc cô ngửa người ra sau, mái tóc xinh đẹp nhẹ nhàng buông thả……….

Sự phẫn nộ khi bị cô lừa gạt là nhân yêu cùng với ham muốn trần trụi làm cho anh càng điên cuồng hơn, mà người con gái 22 tuổi thì sao có thể là đối thủ của anh được, cô bị anh trêu chọc tới phát khóc, không ngừng xin tha, hoàn toàn không giống với con người bé nhỏ không ngừng trêu ghẹo anh, nhiệt tình phóng đãng khi hai người mới vừa quen biết nhau kia!

Cô xấu hổ như một con thỏ nhỏ, mặc cho anh cứ liên tục đòi hỏi, hàng nước mắt cứ lăn dài nhưng hai mắt vẫn luôn nhắm chặt.

Dưới vòi sen, người đàn ông đang trừng phạt con mồi vẫn luôn lừa dối mình từ khi mới quen biết đến tận bây giờ từng chút một, nhìn thấy dáng vẻ mềm yếu đến động lòng người của cô, nhớ lại một mặt khác trước đó, cộng với chuyện cô lừa dối mình, anh liền không nhịn được mà muốn trêu đùa cô.

“Anh Đình, anh, anh làm cái gì vậy……..”

“Muốn chứng minh sự thật em là nhân yêu!” Anh dựa lên người cô, thô bạo mà nói.

Ưu Ưu lập tức kinh hãi, hai mắt cũng trừng lớn, dưới vòi nước chảy, cô không nhìn rõ được dáng vẻ của anh, chỉ cảm nhận được nguy hiểm, anh vẫn còn đang rất tức giận! Cô theo bản năng mà đưa tay che mông lại, sợ rằng anh sẽ thật sự coi cô là nhân yêu mà làm!

“Không cần đâu……….Sẽ đau lắm đó! Chú, tha em đi……….” Cô như một kẻ nhát gan mà không ngừng cầu xin.

“Lúc em gạt em, sao lại không nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay?! Hửm?” Anh cất tiếng hung dữ, vừa nghĩ tới lại càng cảm thấy đáng hận, cho dù là, lý trí của anh đã mau chóng bị sự quyến rũ của cô tra tấn đến mức tiêu tan hết cả!

“Ai bảo anh ngốc làm gì!” Cô vẫn không sợ chết mà phản bác lại, đợi tới khi cảm nhận được rồi, thì hoa nào đó cũng bị dọa cho căng thẳng, cả người cô bị anh lật qua, thành tư thế khom người nhặt xà phòng, tay nắm vào vị trí chốt mở vòi sen, trong nhà tắm không ngừng vang lên tiếng phản đối của cô.

Cô cứ cho rằng anh thật sự sẽ đối xử với mình như một nhân yêu, không vào theo đường bình thường, kết quả lại………..

Người đàn ông phát ra tiếng thở ra gợi cảm kết hợp cùng tiếng thét chói tai triền miên của người con gái, cô cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, bởi vì anh không đi theo con đường không bình thường, ngược lại cô còn đau đến phát khóc……..!

………

Cô đúng thật là sắp chết rồi!

“Ưm………….Anh làm chết em, thì không sợ bị bắn chết hay sao?” Ưu Ưu dùng hơi thở thoi thóp mà dựa lên thành giường, cô đã biết được “Làm” có nghĩa là gì rồi, hơn nữa còn cảm thấy bản thân mình như chết thật rồi, liền lẩm bẩm mà kháng nghị.

Bình Luận (0)
Comment