Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1258 - Chương 1258:

Chương 1258:

Vật nhỏ, muốn bẫy anh sao?

Còn non lắm!

Anh biết ngay là cô không tốt bụng đến mức ngoan ngoãn mà làm bữa sáng cho anh, cho nên anh đã cố ý bảo cô vào bếp, rồi ở ngoài này trộm nếm thử cháo, quả nhiên là phát hiện được manh mối, sau khi tráo đổi bát cháo cay với bát cháo của cô, anh còn cố ý tỏ vẻ như bị cay mà lừa cô.

Khoang miệng nóng rát, đặc biệt là ở môi, trông như sưng lên vậy, vừa đau vừa sưng, cô bị vị cay xoay vòng, không biết phải đi súc miệng, cứ ngây ngốc tại chỗ vừa khóc lớn, vừa trừng mắt nhìn anh.

Đường Thiếu Đình cảm thấy buồn cười, khóe miệng cong lên tận hai bên má, để lộ hàm răng trắng tinh, tay cầm ly nước lên đưa về phía cô.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh vì mình mà cười vui vẻ đến như vậy!

Tên khốn khiếp!

“Ngốc rồi sao, mau uống nước đi!” Nhìn thấy cô ngây ngốc khóc lóc như vậy, anh nở nụ cười mà nói.

Ưu Ưu nhanh chóng hồi phục lại, giành ly nước qua, chạy vào nhà vệ sinh.

Anh cũng đi theo cô.

Khoanh hai tay trước ngực, đứng dựa người vào khung cửa, cười tủm tỉm mà nhìn theo tên ngốc nghếch nào đó tự gieo gió gặt bão!

Không biết qua bao lâu, cảm giác nóng rát trong cổ mới giảm đi đôi chút, nhưng vẫn vừa sưng vừa nóng, có khi nào môi cô sẽ sưng thành lạp xưởng luôn hay không?

Liếc mắt nhìn qua gương một cái, may quá, chỉ là đỏ lên thôi!

Quay đầu lại, hai tay nắm chặt, đôi mắt to oán giận trừng mắt với anh đang dựa người lên cửa, vẫn ung dung mà nhìn chính mình!

“Tự lấy đá đập vào chân, trách tôi sao?” Anh đi đến trước mặt cô, nhìn cô mà trêu chọc.

Ưu Ưu oán giận liếc nhìn anh một cái, không nói lời nào, tránh khỏi anh, đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Bạn gái nhỏ giận rồi!

Múc lại một chén cháo mới, Ưu Ưu không chút kêu than nào mà húp cháo ăn trứng, ăn luôn cả miếng trứng trông như hình trái tim mà cô đã chiên cho anh!

“Trứng chiên của tôi đâu?” Anh khó hiểu mà hỏi.

Ưu Ưu không thèm quan tâm tới anh, tự mình dùng bữa.

Chậc chậc chậc, đúng là giận thật rồi!

Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của cô, anh có thể chắc chắn được suy nghĩ của mình, Đường Thiếu Đình liền có chút mất tự nhiên, nên tiếp tục nói lý lẽ với cô, hay là nên dỗ cô đây?

Vế trước thì, cô sẽ chỉ càng thêm tức giận, còn vế sau……..

Anh phải dỗ thế nào đây?!

Trước giờ chưa từng yêu đương gì cả!

“Cái đó, ăn sáng xong có thể đi mua chút thức ăn với tôi không? Tiện tay dọn luôn đồ của em qua đây!” Anh hắng giọng, cất tiếng nói với cô.

Người con gái mặc chiếc sơ mi trắng, mái tóc buộc lỏng lẻo, vẫn không nói gì cả, sau khi ăn xong miếng cháo cuối cùng, trực tiếp đứng dậy đi lên lầu.

Cho tới bây giờ, đều là cô trêu ghẹo anh, bám lấy anh, cùng lắm thì cũng là chiến tranh lạnh với anh, cũng chưa từng giận đến mức không thèm quan tâm đến anh, Đường Thiếu Đình trong chốc lát cũng có chút hụt hẫng.

Anh liền lên lầu tìm cô, còn mang theo hai chú chó, cô vẫn đeo tai nghe xem phim phóng sự, không nói lời nào.

“Tôi đi mua thức ăn, em muốn ăn gì anh Đình làm cho em, trưa nay sẽ lộ nghề cho em thấy!” Anh tháo tai nghe xuống, nhìn về phía cô vẫn không nói tiếng nào mà nói.

Ưu Ưu xem thường anh, cũng không chịu lên tiếng.

“Ăn thịt kho tàu có được không? Rồi còn cơm trắng nữa!” Anh tiếp tục nói.

Thịt Kho Tàu cùng Cơm Trắng không bình tĩnh được nữa, trong miệng kêu lên ư ử, anh cho rằng cô sẽ bị cảnh tượng đó chọc cười, kết quả là Ưu Ưu vẫn giữ nguyên dáng vẻ tức giận không chịu hé răng.

Đường Thiếu Đình khẽ cắn môi, vẫn là nên đi mua thức ăn trước vậy!

Lúc về lại phải lên mạng tra thử làm thế nào để dỗ bạn gái!

Rõ ràng là cô lừa anh trước mà?!

Rau dưa trái cây, các loại thịt cùng hải sản, anh gần như mua đầy cả một cốp xe, còn dọn hết đồ của cô về.

Trái cây rửa sạch, cắt thành từng miếng, cắm sẵn tăm vào, xếp dưa hấu vào chính giữa đĩa trái cây thành hình trái tim, cứ như vậy bê lên lầu, đi dỗ cô.

Nhưng trong phòng ngủ, lại không thấy bóng dáng cô đâu nữa!

Bình Luận (0)
Comment