Sau này cô mà còn tim mấy lời ma quỷ của anh, thì cô là heo!
Ưu Ưu giống như xác chết mà dựa lên chiếc giường lớn hỗn độn, đôi bàn tay nắm chặt lấy khăn trải giường, trong lòng cô đang có một chục ngàn, không, hàng tỉ con ngựa bùn cỏ* chạy qua!
*Ngựa bùn cỏ (草泥马): nghĩa bóng là đmm.
Đồ khốn a………Cầm thú a!
Cô thầm mắng trong lòng, bởi vì không còn sức mà mắng thành tiếng tiếng nữa, cả người bị buộc phải hướng về phía trước, hai tay lại bị anh kéo ra sau, mà đôi bàn tay to lớn thô ráp đó, lại đang giữ chặt lấy eo cô!
Eo cô đau như sắp bị chặt đứt vậy!
Rất nhanh, một cảm giác mê đắm lại tràn đến nơi sâu nhất của cơ thể……..
Bỏ cuộc thôi bỏ cuộc thôi!
Trong lòng cô hò hét đủ kiểu, nơi sâu thẳm đó lại có một âm thanh khác kêu lên: Nhanh chút nữa, nhanh chút nữa!
Điên rồi!
……….
Cuối cùng, tên cầm thú nào đó cũng tốt bụng mà dừng lại, bế cô đặt vào trong bồn nước nóng mát xa, dòng nước ấm áp đó cũng làm vơi đi cảm giác đau nhức của cô. Cô dựa người vào bồn tắm, nhắm mặt lại nghỉ ngơi…….
Đến khi cô mơ màng sắp thiếp đi, hai chân đột nhiên bị nâng lên, cô liền trợn mắt nhìn vào gương mặt vừa tuấn tú lại tà mị của anh, nụ cười xấu xa bên khóe môi anh, giúp cô nhận thức được nguy hiểm!
“Đường Thiếu Đình! Anh TRánh ra! Em không bao giờ tin lời ma quỷ của anh nữa! Anh chính là cái tên lừa đảo!” Cô cuồng loạn mà hét lên với anh.
Tiếng hét của người con gái vang vọng khắp phòng tắm to lớn, còn có tiếng vang.
Anh nhếch môi đầy ám muội, không nói gì, mà lại tiếp tục hành động như dã thú!
“Ào” một tiếng, nước trong bồn tràn ra ngoài vì sự va chạm nhẹ nhàng nhưng có lực, cô gái nhỏ ngồi đối diện anh, miệng chu lên thành hình chữ O, đôi mắt đen láy cũng trừng lớn!
Vậy mà anh lại ở trong nước đem cô………
“Đường! Ưm….” Vừa muốn cất tiếng mắng, nhưng lại bị anh hôn xuống……….
Đường Thiếu Đình!
Anh chết chắc rồi!
Cả linh hồn của Ưu Ưu đều đang hò hét!
Cũng may cô là nữ quân nhân, thể lực cũng tốt hơn những cô gái bình thường rất nhiều, còn nếu không, nhất định là cô sẽ bị anh làm đến chết!
Mà càng tức hơn là, anh lại không nghe lời chút nào!
Chính là anh nếm được quả ngọt, mà cô lại phải chịu đau khổ!
Cái này gọi là, sự vui sướng của anh lại được thiết lập trên sự đau đớn của cô!
Thật đáng giận!
Cô thề, phải cho anh cấm dục một tháng!
Đường cầm thú không màng hậu quả mà cần cù cày cấy, tận lực mà hưởng thụ ham muốn trong nhất thời, mãi đến khi sợ sẽ làm vật nhỏ chết thật, anh mới bằng lòng mà buông tha cho cô…………..
Đây đã lần thứ tư Đường Thiếu Đình vào phòng ngủ gọi cô dậy, lần này, cuối cùng Ưu Ưu cũng tỉnh rồi, trời cũng đã tối.
Nhìn thấy cầm thú bước tới, cô liền cầm chiếc gối lên ném về phía anh, anh cũng không tránh, còn nở nụ cười không biết xấu hổ mà nhìn cô trừng lớn mắt như muốn ăn thịt anh, cô lại xụ mặt xuống, không nói lời nào.
Vẻ ngoài đáng yêu đó, đã thôi thúc anh phải bắt lấy cô, ôm vào trong ngực, thỏa mãn được mong muốn chơi đùa của mình.
Cả người cô từ trên xuống dưới, mỗi một tấc thịt mỗi một nơi, đều làm anh yêu thích đến không nỡ buông tay!
“Bé đáng yêu à, đêm qua hao tốn biết bao sức lực, mau chóng thức dậy ăn chút gì đi, chính tay chú đã làm bánh kếp sầu riêng cho em đây! Từ làm vỏ bánh, đánh bông kem, đều là tự tay tôi làm. Em cũng biết mà, chú ghét nhất là vị sầu riêng! Đừng giận nữa, được không? Rõ ràng là em cũng rất hưởng thụ mà đúng không?” Anh ngồi xổm bên mép giường, nhìn mặt cô, nở nụ cười mà nói, nhưng trong mắt Ưu Ưu, đều là sự xấu xa!
Anh còn không biết xấu hổ mà nói cô hưởng thụ?!
Mặt mũi đâu ra mà nói vậy chứ?!
Quay đầu đi nơi khác, tiếp tục không quan tâm anh!
Anh mặt dày mà vòng qua bên kia thành giường, nở nụ cười xấu xa mà nhìn cô, nói tiếp: “Chuyện này, thật ra không trách tôi được, phải trách em!”
“Ha?! Trách em?! Đường Thiếu Đình! Là anh luôn miệng nói đồng ý với em, nghe theo em, phải dịu dàng! Kết quả thì sao?!” Ưu Ưu thật sự bị sự mặt dày của anh kích thích tinh thần đến không nhịn được nữa, lớn tiếng mà mắng.
Thật muốn xé nát gương mặt đang nở nụ cười của anh ra!