Khi nghe nói Đường Thiếu Đình là con trai của chủ tịch Đường Minh, Thái gia trở nên khẩn trương, nhưng sau khi nghe thấy họ đã đoạt tuyệt quan hệ, lại nhẹ nhàng thở ra một hơi. Đường Minh, chính là liên minh lính đánh thuê lớn nhất khu vực Đông Nam Á.
Nếu Đường Thiếu Đình là thiếu minh chủ, người mà bọn họ đắc tội, chính là Đường Minh!
“Thái gia, Đường Thiếu Đình tới!" Hai cửa cùng lúc mở ra, một người mặc tây trang đi vào, báo cáo.
Thái gia ngậm xì gà, gật đầu.
Chỉ chốc lát sau, Đường Thiếu Đình mặc quần jean áo sơmi màu đen, đầu đội khăn đen đi vào!
Anh bước đến bàn của ông chủ, kéo ghế tròn xoay ra, ngồi xuống, bắt chéo chân, đối mặt với người quản lý bang Hắc Ưng, Thái gia, trên mặt có ý cười nhạt.
Thái gia nhìn người trẻ tuổi mười phần ngông cuồng, không sợ gì, mới hiểu ra sao anh lại đối nghịch với bang Hắc Ưng!
Tiểu tử này, tính cách như thế này!
“Thái gia tìm tôi tới đây, là có chuyện gì vậy?" Đường Thiếu Đình giương giọng hỏi.
“Đường Thiếu Đình! Ở trước mặt Thái gia, mày còn dám ngồi xuống, thức thời thì mau đứng lên đi!" Anh Côn đi lên trước, quát lớn nói với Đường Thiếu Đình.
Một bộ dạng chó cậy thế chủ.
Vết bầm tím bị anh đánh trên mặt đến giờ còn chưa có nhạt đi đâu!
Đường Thiếu Đình xoay ghế dựa, híp mắt nhìn Anh Côn: "Mới một ngày không thấy mà đã quên gọi ông nội rồi sao?"
“Mày!” Anh Côn tức đến nỗi hận không thể một phát bắn chết anh!
“Thái gia, cầu xin ngài làm chủ cho tôi! Cái người không biết trời cao đất dày, không khách khí làm trò trước mặt nhiều người như vậy với tôi, nó động đến chính là thể diện của bang Hắc Ưng! Không trị nó, về sau các anh em sao phục chúng ta được?!" Anh Côn nhìn về phía Thái gia, lớn tiếng nói.
Thái gia sắc mặt đen xì, đập bàn một cái: "A Côn, mày làm gì thế! Vậy mà cũng xứng là đại diện cho thể diện bang Hắc Ưng?!"
Anh Côn trăm triệu lần không nghĩ tới, Thái gia sẽ không chống lưng cho anh ta, còn làm trò trước mặt Đường Thiếu Đình mắng anh ta nữa!
Anh ta sợ tới mức vội vàng cúi đầu, cung kính giống như đứa cháu nhỏ, không dám hé răng.
“Đình Tử, cậu đối nghịch với bang Hắc Ưng, còn đánh người của tôi, theo lý thuyết, Anh Thái tôi không nên khách khí với cậu như vậy. Nhưng mà, Anh Thái lại thưởng thức phong cách làm việc của cậu, gan dạ sáng suốt! Gia nhập bang Hắc Ưng đi, thay vị trí của A Tôn, cậu thấy sao?" Thái gia là con cáo già, cười nói, gương mặt hiền từ, giống như dìu dắt vãn bối.
Nói xong, đứng lên, đi đến trước mặt Đường Thiếu Đình, tự mình châm xì gà cho anh.
Lời này của ông ta vừa nói ra, A Côn ở một bên muốn điên lên, vậy mà Thái gia lại muốn Đường Thiếu Đình thế thân anh ta!
Đường Thiếu Đình đẩy xì gà ra, anh bỏ chân dài, đứng lên: "Đa tạ Thái gia thưởng thức, nhưng Đình Tử tôi luôn làm việc có nguyên tắc, sẽ không gia nhập bất kỳ xã đoàn bang phái tổ chức nào!"
Lời anh vừa nói ra, làm Thái gia sửng sốt.
“Người trẻ tuổi, chê cấp bậc không đủ hả?" Thái gia cười tủm tỉm hỏi.
Đường Thiếu Đình lắc đầu, vẻ mặt kiêu ngạo: "Thật không dám giấu, là do Đình Tử tôi chướng mắt bang Hắc Ưng!"
“Mày!” Thái gia rốt cuộc cũng bị khí thế của Đường Thiếu Đình chọc giận, lạnh lùng nói, đàn em của anh rút súng nhắm vào Đường Thiếu Đình, nhưng động tác bị chậm một bước, Đường Thiếu Đình đã móc súng lục ra, nhắm ngay giữa mày Thái gia!
Anh bắt cóc Thái gia: “Đều tránh ra!”
Thái gia tin, anh thật sự sẽ một phát bắn chết mình!
“Chúng mày đều đi ra!" Thái gia vội nói.
Đường Thiếu Đình bắt cóc anh, ra chỗ office building, đẩy Thái gia ra, đi lên xe máy, nghênh ngang mà rời đi!
Trong tay Đường Thiếu Đình cầm một kẹo que bảy sắc cầu vồng rất lớn đến quán bar, lại không thấy hình dáng bà chủ đâu, hai ngày nay anh đã bị cấm vào phòng ngủ chính rồi!
Cho nên, mua kẹo gì đó dỗ bảo bối.
“Chị dâu đâu?" Anh đi đến quán bar, nhìn bartender hỏi.
Điều Tửu Sư đẩy mắt kính màu đen, ánh mắt dừng ở kẹo que trong tay anh, duỗi tay định lấy, lại bị Đường Thiếu Đình gõ đầu: "Kẹo của chị dâu cậu cũng dám lấy?! Không muốn sống nữa sao!”
Lúc này, có người thở hồng hộc từ bên ngoài chạy vào, mồ hôi đầy đầu: “Anh Đình! Không tốt! Chị dâu bị bắt đi rồi!"
Sắc mặt Đường Thiếu Đình đen nghịt, ném kẹo que xuống đất, đi nhanh về phía cửa.