Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1324 - Chương 1324:

Chương 1324:

Tiêu Đề: Anh Đình thật thông minh, liếc mắt thôi đã biết em đang diễn trò!

Vương hậu lại bị vả vào mặt một lần nữa, còn bị Ưu Ưu vạch trần tội ác trước mặt mọi người. Trong lòng bà ta tức giận vô cùng cũng cố gắng bình tĩnh! Bà ta còn có quốc vương làm chỗ dựa, còn có vương bài che chở, không ai dám động vào và ta!

"Ưu Ưu! Cô nói phải có bằng chứng!" Vương hậu tức giận nói.

Ưu Ưu nhận lấy máy chiếu phim từ tay của đội trưởng Lôi Kiêu, kết nối với loa phát cho mọi người nghe...

--

"Mẹ nó! Đây không phải chó thành tinh sao?! Chó nghiệp vụ cũng không chơi lại nó?!" Trên đồng cỏ Đường Thiếu Đình trơ mắt nhìn con chó phốc dùng móc vuốt làm con chó nghiệp vụ ngã dưới đất.

Quỷ Ảnh cả kinh nói.

Trong tay Đường Thiếu Đình cầm súng ngắn nhắm chuẩn vào con chó trắng kia, mặt vô cảm.

Ông già nói thầy thôi miên kia chỉ là vỏ bọc, con chó này mới là tà dị. Chỉ cần giết chết co ân chó này thì quốc vương mới có thể tỉnh táo hoàn toàn! Ông cũng từng bị thôi miên!

Đạn bắn ra đúng lúc con chó kia chạy, đạn suýt nữa bắn vào chó nghiệp vụ, mấy người lại lập tức đuổi theo!

Con phốc sóc trắng đó lại chạy về phía sảnh cung điện!

...

Mọi người nghe đoạn ghi âm, vương hậu nói chuyện thôi miên Ưu Ưu, ngay cả chuyện thôi miên quốc vương cũng được nói rõ ràng. Đám người nhìn vương hậu với ánh mắt quái dị, sợ cũng bị bà ta hại.

"Quốc vương có bệnh tâm lý nghiêm trọng, thầy thôi miên chỉ giúp ông ấy điều trị thôi! Vương thượng, ngài cần phải làm chủ cho tôi!" Vương hậu nói rồi định quỳ xuống trước mặt quốc vương, được quốc vương đỡ!

"Các người đừng nghe:-" Quốc vương chưa kịp nói xong đã thấy thấy một đám người áo trắng lao vào tầm mắt, Đường Thiếu Đình mặc đồ đen cầm súng đuổi theo!

Con chó kia nhảy vào người Ưu Ưu, lưỡi liếm vào mặt cô.

"Ưu Ưu! Giết nó đi!" Đường Thiếu Đình lớn tiếng quát, anh sợ làm Ưu Ưu bị thương nên không nổ súng.

Sau khi Ưu Ưu ngẩng đầu lên, cô đã túm lấy con chó phốc sóc trắng kia kéo mạnh nó ra tiện tay ném đi, con chó ngã dưới đất định bò dậy. "Bụp" cuối cùng nó không đứng lên được, trên bộ lông trắng dần nhiễm máu đỏ tươi.

Những quý cô và công chúa với yểu điệu thục nữ sợ đến hét lên!

Ưu Ưu tỉnh táo lại nghi hoặc nhìn Đường Thiếu Đình mặc cây đen cầm súng trong tay, tại sao anh giết con chó này?!

"A!" Chỉ nghe vương hậu hét lên một tiếng té ngã trên mặt đất, hắn là bị quốc vương đẩy ngã!

Ưu Ưu nhìn vương hậu giận tím mặt, trừng mắt hung dữ ngã dưới đất nhìn quốc vương, rồi giật mình hiểu ông đã tỉnh táo rồi!

"Bắt bà ta lại! Bắt tên Yêu hậu này lại!" Quốc vương vừa rồi còn che chở cho vương hậu lúc này lại lớn tiếng ra lệnh. Dáng vẻ của ông hết sức kích động.

Người của đội thị về và quân đội đều tới vây quanh vương hậu, Ô Na Na vừa muốn chạy trốn cũng bị bắt về.

Quốc vương đã hoàn toàn tỉnh táo mặt đầy oán giận, "Ưu Ưu đều nói thật!Đoạn ghi âm vừa rồi cũng là thật hết! Mấy năm qua tôi luôn bị vương hậu này khống chế! Con cái của tôi cũng bị vương hậu hãm hại..."

Lúc ông nói chuyện bờ môi run rẩy, còn tội ác của vương hậu thì chồng chất!

Tiếng hít vào vang lên trong không khí, mọi người đều bị bộ mặt thật của vương hậu làm chấn kinh đến im lặng. Không ngờ bà ta ngoài mặt dịu dàng thoải mái thực ra lại là người phụ nữ độc ác!

Ưu Ưu lười nhắc lại tội ác của vương hậu, cô đi theo người mặc toàn đồ đen kia ra đại sảnh. Cô còn đang thắc mắc tại sao giết con chó kia thì cha tỉnh táo hoàn toàn?

"Anh Đình!"

Cô chạy đến phía sau anh kích động gọi, ôm lấy anh từ phía sau, mặt dán vào lưng anh.

"Anh Đình thật thông minh, liếc mắt thôi đã biết em đang diễn trò! Không đúng, phải nói là chúng ta rất ăn ý!" Cô ôm chặt lấy anh, cười nói.

Đường Thiếu Đình lại không rên một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment