Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1329 - Chương 1329:

Chương 1329:

Tiêu Đề: Tại sao anh không thể chủ động một chút?

Đường Thiếu Phong thật sự nghi ngờ anh cả đề Đường Minh có phải để gây rối cho ông già hay không. Giao dịch này còn chưa hoàn thành đã kêu dừng, sẽ phải bồi thường cho chủ tiền phí vi phạm hợp đồng rất lớn!

Những tên lính đánh thuê vũ trang đầy đủ kia cũng vây thành vòng tròn, không ai dám bắn, ngoan ngoãn quay về biên giới.

Lực lượng đặc biệt của nước T thấy bên kia đã ngừng bắn và đương nhiên sẽ không nổ súng nữa. Đội trưởng Lôi Kiêu và mấy đội viên trong đội ôm súng đi về phía Ưu Ưu đang đứng ở đường biên giới.

Ở giữa khu rừng rậm, được ngăn cách bởi một đường biên giới rõ ràng, Ưu Ưu mặc đồ rằn ri chỉ lộ đôi mắt, dáng người như cây tùng ôm một khẩu súng trường màu đen đứng sừng sững ở cạnh một tảng đá lớn.

Cách đó năm mươi mét, Đường Thiếu Đình bước vào biên giới đi về phía cô.

Ưu Ưu thấy anh ngày càng đến gần, trái tim không tự chủ được nhảy lên không tự chủ được, suýt chút nữa ném khẩu súng trường, cởi bộ đồ ghillie nặng nề chạy về phía anh!

Nhưng cuối cùng cô vẫn kiêu ngạo đứng đó chờ anh đi về phía này từng bước một.

Bé cưng hoàn toàn không có ý định tìm anh! Đã sớm về đơn vị chấp hành nhiệm vụ!

Cảm nhận này khiến Đường Thiếu Đình có chút buồn bực, thầm nghiến răng!

Bóng den lướt qua cô, mùi thuốc lá thoang thoảng phả vào mặt, anh đừng lại sau lưng cô không xa, Ưu Ưu sửng sốt.

Đường Thiếu Đình đối mặt với đội tưởng Lôi Kiêu mặc đồ ngụy trang, khuôn mặt tuấn tú không có biểu cảm gì, lớn tiếng nói: "Tôi đến đây để nói với anh rằng trong tương lai lính đánh thuê của Đường Minh sẽ không tiến vào biên giới nước T nữa!"

Anh vượt viên giới không phải tìm cô mà tìm đội trưởng...

Ha ha...

Trái tim phấn khích của Ưu Ưu lại rơi xuống đáy, bàn tay cầm súng lại siết chặt.

"Hi vọng anh nói lời phải giữ lấy lời! Nếu không một người vào chúng tôi giết một người!" Lôi Kiêu trầm giọng nói.

Đường Thiếu Đình gật đầu nhìn anh ta một cái rồi lại lịch sự đảo qua những đội viên khác có khuôn mặt bôi thuốc màu. Anh lập tức quay người, ánh mắt rơi vào bóng người sừng sững như cây tùng kia.

Sững sờ, anh cất bước bước đi.

"Họ Đường!" Lão Sói Xám nhìn không được, lớn tiếng quát.

Đúng lúc Đường Thiếu Đình đi đến bên cạnh Ưu Ưu, anh lập tức dừng lại.

"Họ Đường! Cậu có ý gì?! Cậu và lão đại:-" Lão Sói Xám lớn tiếng hỏi.

"Lão Sói Xám!" Ưu Ưu quay lại và hét lớn, “Đừng bận tâm đến việc của người khác! Rút lui!"

Cô không mang theo chút cảm xúc, giọng lạnh lùng và rõ ràng.

!!!

Đường Thiếu Đình nghe rõ giọng nói của cô, hung hăng cắn chặt răng hàm sau, nhịn không được muốn xoay người túm lấy cô!

Ha ha...

Sau khi cô lấy lại được thân phận của mình, cuối cùng thì mọi chuyện đã khác!

Không phải cô bé chủ động đeo bám quấn lấy anh nữa!

"Tất cả đều rút lui!" Anh thét lên với những tên lính đánh thuê còn đang mê man.

--

"Lão đại, trong lòng không thoải mái thì đánh anh ta một trận thôi. Giữ nó trong lòng không phải là phong cách thường ngày của em!" Trên trực thăng, lão Sói Xám ngồi xuống bên cạnh Ưu Ưu đang nhắm mắt nghỉ ngơi, không sợ chết khuyên nhủ cô.

Vừa rồi anh ta còn tưởng lão đại sẽ bắn một phát vào người đàn ông kia!

Ưu Ưu nghiêng đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm lão Sói Xám làm lão Sói Xám sợ đến mức né khỏi bên cạnh cô trốn đi xa xa.

Vừa rồi suýt nữa cô đã không kiềm chế được vọt đến trước mặt anh, còn ngu ngốc cho rằng anh đến tìm cô, kết quả...

Cô không khỏi nghĩ tới Đường Đường, có lẽ con bé khoảng 5, 6 tuổi nhỉ, một đứa trẻ còn biết cha không yêu mẹ, còn không ngừng hợp tác cho họ! Không thể nghĩ tới, càng nghĩ lòng càng khó chịu, khó chịu đến mức muốn lao tới trước mặt anh nói cho anh biết kiếp trước anh vô tình thế nào!

Thật ra cô cũng hiểu kiếp trước anh có cảm tình với cô, chỉ là không yêu cô sâu đậm đến vậy, vẫn luôn là cô bám lấy anh!

Sao anh không thể chủ động một chút chứ?

--

"Đường Thiếu Đình! Con vào Đường Minh là muốn báo thù cha!" Trong văn phòng, Đường Quý Sơn nổi giận xông về phía Đường Thiếu Đình vừa mới về. Lúc này anh mới vừa nhận chức mà đã phá hỏng một hợp đồng!

Đường Thiếu Phong đang đứng sang một bên nhìn dáng vẻ hai người họ giương cung múa kiếp thì sợ hết hồn.

"Không chỉ có hợp đồng lần này bị hủy, sau này lính đánh thuê của Đường Minh không được phép có bất kỳ hành vi vũ trang trái phép xâm nhập vào nước T!” Đường Thiếu Đình lạnh lùng nhìn chằm chằm Đường Quý Sơn, mạnh mẽ nói.

Khí chất của anh vượt xa lấn át Đường Quý Sơn thủ lĩnh tuổi trên năm mươi của Đường Minh!

Dường như anh mới là lão đại!

Đường Quý Sơn tức giận đến mức môi tím tái, ngón trỏ tay phải run rẩy chỉ vào anh, "Đường Thiếu Đình! Con thực sự cho rằng ta sẽ không động vào con?!"

"Cha!" Đường Thiếu Phong vội vàng tiến lên hòa giải, "Cha, anh cũng vì muốn tốt cho Đường Minh mà! Hiện tại Đường Minh là một tổ chức quốc tế, làm sao còn có thể tiếp nhận loại công việc phạm pháp như vậy?! Đây không phải là đối đầu với nhiều quốc gia sao?! Anh, anh nói có đúng không?!"

"Cái c** ấy! Tôi không quan tâm Đường Minh sống chết! Nhưng người phụ nữ của tôi là linh đặc chủng nước T! Các người tiếp tục sống thế này chính là đối đầu với cô ấy! Cũng đối đầu với tôi!" Đường Thiếu Đình đen mặt nói, bỏ câu này lại rồi nhanh chân ra khỏi văn phòng.

Lời nói của anh thực ra có hai ý nghĩa. Lớp thứ nhất là Đường Minh tiếp tục hoạt động nhập cảnh phi pháp chính là tìm đường chết, lớp thứ hai chính là ý trên mặt chữ!

Chung quy là Đường Quý Sơn vẫn hỏa hiệp với con trai mình và điều chỉnh hoạt động kinh doanh của Đường Minh, sau này không chấp nhận các lính đánh thuê bất hợp pháp xâm nhập biên giới của các quốc gia khác nữa. Điều này cũng là vì tương lai của Đường Minh!

Đối với điều này, Đường Thiếu Đình rất là hài lòng. Sau khi quen với nghiệp vụ của Đường Minh, anh liền trở về nước T.

Anh cũng hiểu ngoài miệng Đường Quý Sơn uy hiếp anh, thực ra không dám động đến anh.

Ban đần tiếp nhận Đường Minh nên là Đường Thiếu Phong, nhưng cậu ta mới qua tuổi trưởng thành, không có thực lực, không ai trong tập đoàn tin phục cậu nên ông ta mới tìm anh về.

...

Anh không có ở nhà, hai con chó đã được đám người A Phong chăm sóc rất tốt. Bọn chúng vừa tắm xong đang lắc người vẩy nước, bắn nước vào người anh!

Anh vừa thay quần áo đấy!

Đường Thiếu Đình tức giận trừng mắt với bọn chúng, "Chúng mà cũng làm loạn với tao! Lại ầm ĩ đi tìm mẹ đi! Đừng đi theo tao!"

Hai con chó nghiêng đầu nhìn anh, như thể chúng thiểu năng!

Anh tức giận đến mức lên lầu tắm rửa, thay quần áo rồi đi ra, kết quả là phòng ngủ lại bị hai con chó chiếm giữ, ngăn tủ đầu giường bị xé toạc!

Bao cao su, chất bôi trơn cơ thể tràn ra khắp nơi ...

Đường Thiếu Đình đang định nổi giận nhìn thấy những thứ này thì sững sờ, ánh mắt rơi vào chiếc giường lớn bọn họ triền miên nhiều lần cùng vòng treo trên nóc nhà kia. Trái tim anh buồn bực đến khó chịu, trong đầu tràn đầy hình ảnh lúc cô nhìn anh, thờ ơ và không còn nhiệt tình ...

Trong phòng khách lớn như vậy không có sức sống, chai rượu vương vãi đầy đất, tàn thuốc rơi tứ tung, trên TV rất sinh động nhưng trong lòng anh lại cảm thấy cô đơn.

Chuông điện thoại vang lên, người đàn ông đang tê dại đột nhiên bật dậy, hưng phấn cầm lấy điện thoại, nhưng khi nhìn thấy ID người gọi, anh thất vọng ngã ngửa ra ghế sô pha ...

"Em gái Kiều..." anh nói nhẹ.

"Anh Đình, mọi việc bên các anh đã được giải quyết, anh định khi nào sẽ tổ chức tiệc vui?" Giọng Diệp Kiều truyền đến.

!!!

Hết chuyện để nói!

"Nào có việc vui?! Chia tay rồi! Vẫn là anh không cần cô ấy! Nhóc con lừa dối, lừa anh hết lần này đến lần khác! Chơi anh!" Anh uống một ngụm rượu và giả bộ tỉnh bơ.

Cô biết chắc chắn bọn họ đã xảy ra chuyện.

Diệp Kiều cảm giác chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tức giận mắng: "Cô ấy chơi anh? Cũng vì giấu anh thân phận thật của cô ấy mà anh cảm thấy cô ấy trêu anh?! Đường Thiếu Đình, anh biết lúc trước Ưu Ưu tìm thuốc giải cho anh mà suýt nữa bị nổ chết không?! Cô ấy có thể mất mạng vì anh mà anh còn cảm thấy cô ấy chơi anh?!"

Lúc cô nói chuyện đúng lúc Dạ Thất ở bên cạnh cô.

Chú Đình này sao kiếp này còn làm tổn thương thím Đình vậy?!

Bình Luận (0)
Comment