Tiêu Đề: Khoảng cách giữa hai người chỉ là năm mươi mét
Đêm hôm khuya khoắt trên sân tập, Ưu Ưu trang bị đầy đủ võ trong vác vật nặng 20 cân chạy từng vòng từng vòng giống như máy móc không biết mệt mỏi.
"Đội trưởng, lão đại có thể chạy đến chết không? Đã 30 vòng rồi đấy!" Lão Sói Xám cuống đến phát khóc!
Đội trưởng Lôi Kiêu mặt không biểu tình không nói gì, quay người đi, không ai có thể khuyên được cô!
Lão Sói Xám đành phải chạy đi tìm thượng tá Long Ngạo, còn chưa lên xe Long Ngạo đã tới. Ông chạy tới sân tập đuổi kịp Ưu Ưu.
Ưu Ưu sửng sốt bị ông ấy kéo lại!
"Có gì không thoải mái thì nói ra! Giấu ở trong bụng như thế có thể giải quyết vấn đề sao?" Long Ngạo nói với giọng trầm trầm, vừa chủ động tháo mũ sắt trên đầu cô ném xuống đất. Mồ hôi của Ưu Ưu rơi như mưa.
Cô nhắm mắt thở hổn hển không ngừng, ba lô nặng trĩu của bị Long Ngạo tháo xuống!
"Cậu, cậu đừng quản cháu!" Cô trầm giọng nói.
"Cậu mặc kệ cháu thì ai quan tâm?! Ưu Ưu! Mấy năm qua cháu vãn là cháu gái cậu sao?!" Long Ngạo trầm giọng quát, trong lòng chua xót. Nhóc con này đã không còn là cô nhóc ỷ lại vào người cậu này nữa!
Trong sáu năm qua cô vẫn luôn có trụ cột tinh thần, anh có thể nhìn ra được!
Chỉ chốc lát sau hai cậu cháu ngồi ở trên nóc nhà ký túc xá, trên mặt đất có vài chai bia. Ưu Ưu mặc đồ ngụy trang, mái tóc dài xõa ra, tay phải cầm bia uống không ngừng, Long Ngạo ngồi bên cạnh tiếp bia.
Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đầy sao lốm đốm, trong đầu đều là những lời anh nói, càng nghĩ lòng càng chua xót, "Cháu nghĩ anh ấy sẽ hiểu cháu, biết rõ vì sao cháu không nói ngay từ đầu cho anh ấy biết cháu là ai.... Kết quả anh ấy còn trách cháu! Trước khi chưa xóa sạch cháu nào có mặt mũi nói cho anh ấy biết cháu là cô công chúa yếu đuối vô dụng trong mắt anh ấy năm đó?! Mấy năm qua cháu luôn nhớ anh ấy, coi anh ấy là trụ cột tinh thần, lúc mệt nhất khổ nhất không chịu nôi nữa chỉ cần nhớ đến anh ấy là toàn thần lại tràn đầy sức lực...!"
"Nhưng anh ấy không hiểu... Tùy tiện nói không cần cháu! Là do không đủ yêu cháu? Kiếp trước anh ấy cũng không yêu cháu..." Nói xong nước mắt tủi thân mảnh liệt rơi xuống, cô càng lau lại lau không khô.
Đã bao lâu ông chưa nhìn thấy cô nhóc này khóc?
Long Ngạo hết sức kinh hãi lại đau lòng, bóp chặt lon bia rồi đúng lên!
"Cậu, cậu đừng đi tìm anh ấy"!" Ưu Ưu biết tính cậu mình, lớn tiếng nói.
Long Ngạo lại ngồi xuống bên cạnh cô, đau lòng nhìn cô, "Cậu dẫn cháu đi tìm cậu ta! Không phải cậu ta không có tình cảm với cháu!"
"Cháu không tìm anh ấy! Nếu anh ấy thực sự quan tâm đến cháu thì sẽ đến!" Cô nói giọng khàn khàn, nghĩ đến lời hừa trước kia anh nói trong điện thoại với cô, lòng cô càng khó chịu hơn.
Đã nói chiều cô vô điều kiện, yêu cô, kết quả...
Ngày hôm sau Long Ngạo bảo người đến ép Đường Thiếu Đình đến căn cứ. Kết quả anh cũng không ở nước T, qua điều tra mới biết anh là con trai của chủ tịch Đường Quý Sơn, chủ tịch của tập đoàn lính đánh thuê Đường Minh lớn nhất Đông Nam Á!
Gần đây anh cũng bị Đường Quý Sơn tìm tới, đồng thời gọi về Đường Minh!
--
Đường Minh có trụ sở chính gần biên giới nước L. Lính đánh thuê được đào tạo ở đây nổi tiếng khắp thế giới, họ xuất khẩu lính đánh thuê chất lượng cao sang một số nước phương Tây quanh năm, nhiều trong số đó được thuê bởi chính phủ các nước.
Trong phòng họp, nguyên lão Đường Minh tề tụ, ở vị trí chủ tịch là Đường Quý Sơn mặc âu phục giày da sắc mặt vàng như nến, bên tay trai của ông vị trí phó chủ tịch là Đường Thiếu Đình không bị trói buộc.
Anh mặc áo somi đen không đeo cà vạt, cài ba nút cổ áo mở rộng.
Ngón tay trái thon dài vuốt vuốt cái bật lửa màu bạc, còn tay phải thì đang cầm điện thoại di động, thỉnh thoảng lại nhìn vào màn hình.
"Sau này con trai lớn của tôi Đường Thiếu Đình chính là CEO kiêm chủ tịch của Đường Minh!" Đường Quý Sơn kiêu ngạo nói.
Bên tay phải của ông chính là con trai thứ Đường Thiếu Phong năm nay vừa tròn 18 tuổi!
Đối mặt với tiếng vỗ tay, khóe miệng Đường Thiếu Đình hơi nhếch lên, vẫn là dáng vẻ thoải mái kia.
Cho tới bây giờ anh đều không muốn tiếp nhận Đường Minh, nhưng lão già gian xảo bắt anh phải ký thỏa thuận rồi mới nói cho anh biết bí quyết đối phó với vương hậu bí mật. Nếu như anh thất hứa không tiếp nhận Đường Minh, Đường Minh sẽ trừng phạt anh!
Việc này không khác gì uy hiếp!
Cái gọi là trừng phạt là lệnh truy sát, hoặc là cái khác? Không biết được!
Vì Ưu Ưu, anh phải chịu đựng việc bị đe dọa bởi một ông già đáng ghét nhất!
Chỉ là nhóc con lừa đảo đáng ghét ngay cả gọi cũng không gọi điện cho anh...!
Anh mặc đồ đen trở lại văn phòng rộng rãi như một biệt thự, vừa vào chỗ ngồi, một người phụ nữ lai tóc đen mắt xanh bước vào với một xấp tài liệu, "Xin chào, anh Đường, tôi là trợ lý của anh, Lynda!"
"Thay một người đàn ông, một thẳng nam." Đường Thiếu Đình không ngẩng đầu, thản nhiên nói.
Lynda kinh ngạc nhìn người đàn ông lạnh lùng mặc áo somi ngồi ở kia, sửng sốt một hồi lâu mới đặt tài liệu xuống đi ra ngoài.
Anh muốn trợ lý nam, còn muốn trai thẳng
Cửa phòng làm việc lại bị gõ, Đường Thiếu Đình đang xem tài liệu cũng không ngẩng đầu lên.
"Anh! Lão già nói sau này để em làm trợ lý cho anh!" Người vào là một thiếu niên mặc âu phục đẹp tra, chính là Đường Thiếu Phong.
Lúc này Đường Thiếu Đình mới ngẩng đầu, anh lạnh lùng nhìn em trai cùng cha khác mẹ của mình.
"Thông báo xuống dưới! Sau này, bất kỳ cuộc nhập cảnh có vũ trang nào đến nước T sẽ không được chấp nhận!" Nhập cảnh vũ trang nước T đồng nghĩ với các loại buôn lậu thuốc phiện, ắt phải giao chiến người lính đặc chủng.
"Sao vậy anh? Theo em biết hôm nay có một đội hộ tống có vũ trang ở biên giới nước T, hẳn là muốn nhập cảnh!" Đường Thiếu Phong bày vẻ mặt khó hiểu.
Sắc mặt Đường Thiếu Đình âm trầm xuống trong nháy mắt, anh đứng lên, "Chuẩn bị cho tôi máy bay trức thăng, ngay lập tức!"
Mặc dù trước kia chưa từng gặp người anh trai này nhưng anh là thần tượng từ nhỏ của cậu.
Đường Thiếu Phong lập tức điều động một chiếc trực thăng cho anh và đi theo anh như một chú cún.
--
Dọc theo biên giới giữa quốc gia T và quốc gia L, buôn lậu có vũ trang đã nhiều lần bị cấm.
Mũ nồi đỏ nhận được thông tin 3 giờ chiều sẽ có tổ chức buôn lậu vũ trang vào nước!
Ưu Ưu được trang bị đầy đủ vũ trang phục kính ở một số chỗ bắn lén, nhằm vào đám phần tử vũ trang ngoài biên giới chuẩn bị tiến vào, bọn họ cũng đã trang bị tốt.
Đó là lính của Đường Minh!
Ngay khi một lính đánh thuê bước chân vào đường biên giới, một chiếc trực thăng lượn qua phía đối diện. Một người đàn ông mặc đồ đen được thả từ trên cao xuống, ngay bên ngoài đường biên giới.
Anh ta đã nói gì với những người lính đánh thuê đã vượt biên, bọn họ quay lại!
"Tiểu hồ ly! Em quay về đi!" Đột nhiên Ưu Ưu xông ra ngoài, lão Sói Xám lớn tiếng gọi.
Khi tên lính đánh thuê bên kia nhìn thấy bộ đội đặc công đầy đủ vũ trang lao ra khỏi bụi cây, định bắn thì bị một giọng nói nghiêm khắc ngăn lại!
"Lùi lại hết cho tôi!"
Cách nhau một đường giọng của anh rõ ràng hơn, lúc này Ưu Ưu mới nhìn rõ người áo đen đó là ai!
Đường Thiếu Đình cũng nhìn thấy cô!
Mặc dù vũ trang đầy đủ, mặc một bộ đồ may mắn, trên mặt có ngụy trang nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra cô!
Khoảng cách giữa hai người chỉ là năm mươi mét.
"Đừng nổ súng! Người của chúng tôi sẽ rút lui ngay lập tức!" Đường Thiếu Phong trên trực thăng xuống lớn tiếng gọi.