Tiêu Đề: Gọi điện thoại mách mẹ cậu!
Cô, cô có ý gì?!
Chẳng lẽ cô đã biết chuyện tối qua?!
Dù sao Triệu Nghị Thần cũng chột dạ.
Tối hôm qua, anh ta hạ thuốc Hạ Hòa, có ý nhân lúc cô thần không biết quỷ không hay hối lộ cho Cố tổng, sau khi bị Cố tổng ngủ rồi thì đổi lại đây, không cho cô biết chuyện này. Kết quả buổi sáng anh ta bị Cố tổng tát trước mặt mọi người, mắng anh ta chơi ông, tối hôm qua người ngủ với ông ta căn bản không phải Hạ Hòa, mà là một thằng chuyển giới!
Anh ta vất vả tra được tung tích Hạ Hòa, phát hiện cô làm với thằng nhãi trẻ tuổi này, sợ cô biết chân tướng, nên mới làm chiêu tới rồi vừa ăn cướp vừa la làng!
Dạ Thất cũng ngơ ra, không ngờ Hạ Hòa sẽ nói như vậy, cô thô bạo với tra nam thật!
Nhưng Tiểu Thất ông đây thành cái gì?!
Tiểu tam?!
Trong lòng Dạ Thất càng thêm nghẹn khuất!
Đường Thiếu Đình và Ưu Ưu xem như hiểu rõ, Tiểu Thất của bọn họ, tối hôm qua gặp chuyện tốt đẹp!
“Hạ, Hạ Hòa, em, em có ý gì?” Triệu Nghị Thần phục hồi tinh thần lại, khuôn mặt tuấn tú bày ra dáng vẻ đau thương.
“Ý tôi còn chưa đủ rõ ràng? Nói cách khác, Triệu Nghị Thần anh bị Hạ Hòa tôi cắm sừng!” Trên gương mặt thuần khiết của Hạ Hòa vẫn vô cảm, lời ra miệng nói không nhẹ không nặng, không mặn không nhạt, lại là sự nhục nhã nặng nề nhất đối với một người đàn ông!
Thô bạo, nặng nề, chắn chắn như thế!
Mặt Triệu Nghị Thần tái đi, trăm triệu không nghĩ tới, lợi dụng cô không thành, còn bị cô cho cái sừng!
Khóe miệng anh ta run rẩy, “Hạ, Hạ Hạ, có phải em có hiểu lầm gì với anh không?”
“Chát!”
Hạ Hòa nhìn gã súc sinh xấu xa trước mắt khoác da người, cuối cùng cũng không nhịn được, nâng tay cho anh ta một cái tát, rồi không nói một câu, cất bước, thẳng sống lưng, đi đến phía cửa.
Triệu Nghị Thần bị đánh cho ngơ tại chỗ.
Hạ Hòa đi tới cửa, mắt nhìn Dạ Thất, Dạ Thất theo bản năng cầm tay cô, kéo cô đi lên phía trước.
Đường Thiếu Đình nắm tay Ưu Ưu, lập tức đuổi kịp.
Mới vừa tiến vào thang máy, Dạ Thất đã hất tay Hạ Hòa ra, còn né tránh hai bước, tránh như rắn rết.
“Tối hôm qua, cảm ơn.” Cửa thang máy mở ra, Hạ Hòa bỏ xuống mấy chữ này, vẫn là ngữ điệu không mặn không nhạt, sau đó đi ra ngoài!
Dạ Thất:……
Tối hôm qua là cậu phát hiện gian kế gã bạn trai của cô, thời điểm tìm được cô, cô đã bị hạ thuốc, cậu đưa cô thoát hiểm khỏi hang sói, nhưng lại đưa chính cậu vào hang hổ, bị cô ăn sạch sẽ!
——
Dọc theo đường đi, Dạ Thất ngồi ở xe hàng sau cùng vẫn luôn không nói một lời, rũ đầu, uể oải ỉu xìu, dáng vẻ như đã chịu nhục rất nhiều. Sau khi xuống xe, vào sân, hai con chó nhiệt tình hoan nghênh cậu, cậu vẫn mang vẻ ủ dột.
“Tiểu Thất! Không vui à? Tối hôm qua cháu với mỹ nữ kia, rốt cuộc có phát sinh chuyện gì không?” Ưu Ưu tiến lên, quan tâm hỏi, dáng vẻ như nói chuyện phiếm.
Nhớ tới chuyện tối hôm qua, Dạ Thất càng thêm buồn bực, thím Đình thế mà còn cười cậu, cậu tức giận đến độ không để ý tới cô!
Đường Thiếu Đình tiến lên, nâng tay đánh xuống gáy cậu, “Thằng nhãi thúi, chịch rồi còn không vui? Rốt cuộc có phải đàn ông hay không?!”
Anh vừa tức giận vừa buồn cười nói.
Dạ Thất che gáy, u oán trừng anh, “Tại chú! Tối hôm qua chỉ lo đuổi theo thím Đình ném cháu ra sau đầu, không biết đi tìm cháu, cứu cháu! Cháu muốn gọi điện thoại cho mẹ cháu!”
Cậu tức giận nói xong, đi nhanh vào nhà, lấy di động trong túi, rồi gọi điện thoại cho Diệp Kiều!
Đường Thiếu Đình:……
Thằng nhãi này còn dám gọi mách mẹ nó!
Ưu Ưu cũng cạn lời, rồi bật cười. Đây là lần đầu cô thấy sau khi một chàng trai phát sinh quan hệ với cô gái, nhà trai cảm thấy có hại!
Còn mang cái vẻ đặc biệt thiệt hại!
Mà Dạ Thất gọi điện thoại cho Diệp Kiều thật, “Mẹ……”
Vừa mở miệng đã mang cái vẻ tủi thân sắp khóc.