Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1350 - Chương 1350:

Chương 1350:

Tiêu Đề: Lục Chiến Kỳ, con có thể trực tiếp như một người đàn ông được không?!

Giày cao gót đạp lên mặt đất bằng đá cẩm thạch sáng đến độ có thể soi bóng người, phát ra âm thanh trong trẻo, đột nhiên dừng lại, dẫn đến đám doanh nhân tinh anh phía sau cũng dừng bước chân.

Bọn họ nhìn Nữ vương Kiều mặc trang phục thoe chức vụ, hai vai khoác áo khoác hàng hiệu mới nhất mùa đông nắm di động, đi về phía cửa sổ sát đất to lớn nhận điện thoại.

“Tiểu Thất, làm sao vậy?” Nghe ra tiếng Dạ Thất sắp khóc, Diệp kiều nhướng mày, quan tâm hỏi.

Chẳng lẽ anh Đình và Ưu Ưu đã xảy ra chuyện gì?

“Mẹ ơi, con, con…” Dạ Thất nằm liệt ngồi ở sô pha, dáng vẻ như gặp chuyện đau lòng, lời nói đến bên miệng lại nuốt xuống, loại chuyện này, thật khó có thể mở miệng

Tốt xấu gì cậu cũng là người đầu 20 tuổi, lại giống đứa nhỏ ba tuổi ấp a ấp úng, Nữ vương Kiều mạnh về cả thể xác và tinh thần có vẻ nén giận, “Lục Chiến Kỳ, rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Đừng khóc lóc nữa, bình tĩnh lại cho mẹ!”

Tiếng Nữ vương Kiều nghiêm khắc đáng sợ tới mức các tinh anh thẳng lưng chờ cô chảy mồ hôi lạnh, đến thở mạnh cũng không dám thở một chút.

Dạ Thất vội vốn nằm liệt sô pha ngồi thẳng thân mình, ánh mắt u oán dừng ở trên người Đường Thiếu Đình còn đang nhìn cậu vui sướng khi người gặp họa và Ưu Ưu cách đó không xa.

“Mẹ, chú Đình hoàn toàn làm lơ con, hại con tối hôm qua, tối hôm qua bị người bị ta hại! Chú ấy chỉ lo đuổi theo thím Đình, căn bản không tìm con, không cứu con!” Dạ Thất mách cô, nhưng khi nói đến trọng điểm vẫn cứ nói không nên lời, ấp úng mơ hồ bỏ qua.

Đây là lần đầu tiên từ khi cô quen Tiểu Thất tới nay, cô thấy cậu khổ sở thậm chí là tủi thân đến vậy. Cô nghĩ thầm, hẳn là có chuyện lớn, trái tim cũng treo lên, “Tối hôm qua con bị người ta làm gì vậy Lục Chiến Kỳ, con có thể trực tiếp như một người đàn ông được không?!”

Tuy cô lo lắng, nhưng vẫn nghiêm khắc răn dạy cậu.

Nếu để cha Lục đại ma vương nghe được những lời này của cậu, thì đã sớm đánh cậu một trận.

Dạ Thất nào mở miệng được, gấp đến độ sắc mặt đỏ lên.

Đường Thiếu Đình cuối cùng không nhịn được, đi lên phía trước, đoạt một phen di động trong tay Dạ Thất, “Em gái Kiều.”

“Đường Thiếu Đình, con trai tôi ở chỗ anh rốt cuộc đã gặp chuyện gì?” Diệp Kiều mang giọng điệu bao che cho con, chất vấn anh.

Nghe cô hỏi vậy, Đường Thiếu Đình quả thực cười ra nước mắt, ánh mắt dừng ở trên người Dạ Thất mang cái vẻ như tiểu thụ trên sô pha, tiểu tử thúi còn đang trừng anh này.

“Em gái Kiều, tối hôm qua con trai em gặp chuyện tốt, bây giờ nó lại mang cái vẻ uất ức như bị người ta chà đạp, còn đổ lên đầu anh.” Đường Thiếu Đình buồn cười nói.

Chuyện tốt cái gì, rõ ràng là bị đè.

Dạ Thất tức giận muốn đánh người.

Biểu cảm cậu càng u oán.

Ưu Ưu tiến lên, ngồi xuống bên cạnh cậu, còn vỗ về đầu cậu an ủi, “Tiểu Thất, vui vẻ lên nào, bây giờ cháu không phải con trai nữa, là đàn ông rồi!”

Bên kia đầu điện thoại, Diệp Kiều đá hóa đá từ sớm hiểu ra chuyện này có ý gì, “Phụt” một tiếng bật cười.

Vốn các tinh anh không dám thở mạnh thấy Nữ vương Kiều cao ngạo lạnh lùng của bọn họ che miệng cười ngửa tới ngửa lui như bị thần kinh, tập thể há hốc mồm.

“Từ từ, không phải cô gái không đứng đắn, hoặc là đàn ông đấy chứ?” Diệp Kiều khôi phục sự bình tĩnh lại, che miệng, thấp giọng hỏi.

Cô còn tưởng rằng Tiểu Thất gặp chuyện gì oan ức lắm, hóa ra là phát sinh quan hệ với người ta!

Đứa nhỏ ngốc này dọa cô giật cả mình!

“Nào có, cô gái kia trông chính trực lắm, rất có khí chất. Hình như bọn họ còn quen nhau. Cô bé đó bị bạn trai cặn bã tính kế, nên coi Tiểu Thất thành thuốc giải.” Đường Thiếu Đình vội vàng nói.

Tiểu Thất tuy không nói cho anh ngọn nguồn sự việc, nhưng chuyện máu cún này, anh nghĩ là hiểu.

Nếu ánh mắt Dạ Thất có thể giết người, chắc chú Đình của cậu đã sớm chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần.

Bình Luận (0)
Comment