Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1402 - Chương 1402:

Chương 1402:

Tiêu Đề: Vạch mặt tên cặn bã.

Triệu Nghị Thần “nhân mô cẩu dạng” nhìn Hạ Hòa, vẻ mặt trào phúng, không tin Hạ Hòa sẽ gặp được một người đàn ông tốt hơn anh ta, lại càng không tin con gái của một gia đình sa sút như Hạ Hòa có thể gả được vào nhà họ Lục!

Nhà họ Lục, không phải là nhà giàu có bình thường đâu, lại còn là nhà có truyền thống quân đội.

Hạ Hòa vừa định mở miệng thì đã bị Dạ Thất giành trước: “Anh tưởng anh là con khỉ gì? Đáng để ngài Tiểu Thất đây tốn tâm tư diễn kịch cho anh xem? Con mẹ nó tôi nói lại một lần nữa, Hạ Hòa là bạn gái của tôi! Sau này, anh còn dám quấy rầy cô ấy, thì chính là đối địch với Lục Chiến Kỳ tôi!”

Giọng Dạ Thất không cao không thấp, vừa vặn, tất cả mọi người trong phòng đều nghe ra cậu đang cảnh cáo Triệu Nghị Thần.

Không giống với ngoại hình đẹp trai tỏa nắng, ngài Tiểu Thất này cho người ta một cảm giác rất lạnh, thậm chí có thể dùng từ tàn khốc để hình dung, trừ Hạ Hòa mà cậu đang ôm ra thì dường như tất cả mọi người đều không thể tới gần cậu!

Dạ Thất như thế cho Hạ Hòa một cảm giác khác biệt, bất kể là trước đây khi ở bệnh viện hay là trên mạng, cảm giác cậu cho cô chính là một cậu bé nghịch ngợm vẫn chưa lớn.

Cậu lúc này vô cùng đàn ông, cũng vô cùng lạnh lùng xa cách.

Chỉ thấy sắc mặt của Triệu Nghị Thần thay đổi liên tục, tỏ vẻ một kẻ đê tiện tức giận nhưng lại không có tự tin!

“Ngài Tiểu Thất! Đừng đừng đừng, mọi người đều là bạn bè mà, có chuyện gì thì nói rõ ràng! Anh Triệu, anh và Hạ Hòa đã là chuyện quá khứ rồi, đừng băn khoăn nữa, sau này mọi người vẫn là bạn bè với nhau!”. Hàn Húc bước tới hòa giải.

Triệu Nghị Thần nhịn cục tức trong lòng, nào có muốn quên đi như vậy, hơn nữa, anh ta có chết cũng không tin Hạ Hòa và Dạ Thất là một đôi, chỉ là tình một đêm thôi!

“Được, xem như tôi đã hiểu ra, thì ra lúc công tử Lục này nằm viện, hai người đã qua lại với nhau! Hạ Hòa, lúc đó cô đã một chân đạp hai thuyền rồi, cậu Lục à, như thế cậu cũng nhịn được sao?”. Triệu Nghị Thần vẫn chưa từ bỏ ý định mà giễu cợt nói.

Triệu Nghị Thần anh ta không dễ chịu thì Hạ Hòa cô cũng đừng hòng!

May mà người phụ nữ ngu ngốc này đến tìm Lữ Mông, nhằm vạch trần anh ta!

Đúng là ngu xuẩn!

Nam nữ thanh niên trong phòng nghe Triệu Nghị Quyết nói vậy thì đại khái đã hiểu chuyện gì xảy ra.

“Triệu Nghị Thần! Anh đừng ăn nói bừa bãi, lúc đó tôi với anh ấy chỉ là bác sĩ và bệnh nhân bình thường thôi! Không phải anh muốn nói xấu tôi trước mặt mọi người sao?! Anh ép tôi nói ra sự thật có phải không?!”. Hạ Hòa không thể nhịn được nữa, lớn tiếng nói.

Mà nắm đấm của Dạ Thất thì đã rất nhanh!

Triệu Nghị Thần thấy Dạ Thất trông như sắp đánh người, anh ta vô thức lùi lại mấy bước: “Sự thật chính là cô phản bội tôi! Cô còn sự thật gì nữa, cô nói ra đi, để mọi người minh giám?!”

Anh ta đoán Hạ Hòa sẽ không nói ra sự thật đêm đó, cho nên càng phách lối hơn.

Hạ Hòa cũng siết chặt hai tay, trong đầu đều là chuyện xảy ra đêm đó, nếu không nhờ Dạ Thất tìm được cô và cứu cô, thì tối hôm đó cô đã bị một lão già hơn năm mươi tuổi chà đạp rồi!

Cái thằng khốn đê tiện này!

“Nói không nên lời đúng không? Hạ Hòa, uổng công tôi nhiều năm qua một lòng một dạ, trung trinh một lòng với cô như vậy, cô đối xử với tôi như thế nào?!”. Triệu Nghị Thần thấy Hạ Hòa không nói gì thì lại nói tiếp.

Dạ Thất cũng không nhịn được nữa, bước chân tiến lên, nhưng mà cậu vừa mới đi được một bước thì đã bị Hạ Hòa nắm chặt áo khoác, cô kéo cậu, không cho cậu vì mình mà đánh người.

Nhưng mà điều khiến cho tất cả mọi người đều khiếp sợ là ngay lúc này, một người phụ nữ ăn mặc thời trang vọt vào cửa phòng, cô ta đi giày cao gót bước nhanh về phía Triệu Nghị Thần, lúc đi tới cạnh anh ta, cô ta vung tay lên tát cho anh ta một cái “bốp”!

“Triệu Nghị Thần! Anh nói anh trung trinh một lòng với cô ta, thế tôi tính là gì?! Lúc anh ở bên tôi, anh cũng nói chỉ có một người phụ nữ là tôi!”. Lữ Mông nhìn Triệu Nghị Thần đang ôm nửa mặt, hung ác nói.

Bình Luận (0)
Comment