Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1423 - Chương 1423:

Chương 1423:

Tiêu Đề: Tôi cũng không cần cô lấy thân báo đáp!

Xung quanh sáng bóng đến mức có thể soi gương trong thang máy, chỉ có hai người họ, thân thể của Hạ Hòa không yên phận mà ngọ nguậy trong ngực cậu, hai cánh cô vững vàng vòng lên cổ cậu, người không ngừng nhích lên, môi sắp áp vào cậu rồi.

Dạ Thất bị hành động thân mật đó dọa sợ đến mức hoảng hốt, vô thức lùi lại mấy bước, lưng dính lên tường, vừa định buồn phiền quở trách cô thì bờ môi lại cảm nhận được một hơi thở ấm áp.

Cậu cúi đầu, vừa vặn chống lại khuôn mặt của Hạ Hòa, gương mặt thanh thuần tự nhiên xinh đẹp, môi cô gần như là dán lên môi cậu, ánh mắt mê ly, trông như vẫn rất mệt.

Cô dính quá gần cậu, môi gần như dán lên môi cậu, lúc thở, hơi thở ấm áp phun lên cánh môi cậu, Dạ Thất chỉ cảm thấy trong lòng hơi ngứa ngáy, cũng không khó chịu, còn hơi mềm mại.

Cậu vô thức nuốt một ngụm nước bọt, đầu không ngừng ngửa ra sau, đã dựa sát vào tường rồi, không cách nào trốn được nữa.

Hạ Hòa lại không yên phận mà nhúc nhích, một cánh tay vòng lên cổ cậu, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve lên viền môi rõ ràng xinh đẹp của cậu, cảm giác nhột nhột ngứa ngáy này khiến Dạ Thất không dám thở mạnh.

Không phải cô ấy rất mệt rồi sao?

Giờ thì đang làm gì vậy?!

Trong thang máy còn có camera đấy!

“Cậu ân cần với tôi như thế, sau này tôi tìm bạn trai thì phải làm sao đây…có thể tìm được người bạn trai nào ân cần hơn cậu không?”. Cô vừa vuốt ve môi cậu, trêu chọc cậu, vừa miễn cưỡng hỏi, đôi mắt đen trắng rõ ràng óng ánh nước nhìn thẳng vào cậu.

Cảm giác được cậu ôm, thật là tốt.

Nghe cô nói “tìm bạn trai”, Dạ Thất nhất thời thấy không thoải mái, cậu nào có biết đâu rằng Hạ Hòa đang ám chỉ, thậm chí là nhắc nhở cậu!

“Tiểu Hạ Tử, với con mắt nhìn người của cô, đừng lại tìm một người bạn trai cặn bã hơn Triệu Nghị Thần đấy!”. Cậu ác độc nói, ghét bỏ liếc cô một cái.

Người phụ nữ chết bầm này là cái kiểu đụng bờ tường còn không chịu quay đầu đây mà!

Vừa mới chia tay một người mà đã muốn tìm tiếp rồi!

Hạ Hòa: “…”

Lẽ ra cậu phải oai phong nói rằng “Đừng, cô không tìm được người bạn trai nào tốt như tôi đâu, dứt khoát để tôi làm bạn trai cô đi!!” mới đúng chứ?!

Kết quả…

“Thất Cẩu! Khép cái mồm quạ đen của cậu lại đi! Tôi nhất định sẽ tìm được một người bạn trai quan tâm tôi hơn cậu cho cậu xem! Tôi thấy con người của đàn anh Tiêu Nhiên rất tốt!”. Cô cố ý kích thích cậu.

Không có suy nghĩ kia đối với cô, lại còn tốt với cô như vậy, cậu là phật sống sao?!

“Tiểu Hạ Tử! Cô to gan quá nhỉ! Còn dám gọi tôi như vậy! Đàn của cô ấy, trông thì đạo mạo trang nghiêm đấy, nói không chừng là một ngụy quân tử!”. Cậu thở phì phì nói, một tay ôm cô, tay kia nhéo gò má cô.

Cửa thang máy mở ra, cậu ôm cô ra khỏi thang máy.

Vừa mới vào nhà, Hạ Hòa đã thở phì phò đi vào phòng mình.

Hình như bên hồ Đại Minh tức giận rồi!

Dạ Thất đột nhiên thấy căng thẳng!

“Bên hồ Đại Minh, cô không ăn cơm à?”. Cậu lên giọng gọi.

Hạ Hòa không để ý đến cậu tí nào, cô vào phòng mình, đóng cửa phòng lại cái rầm, cởi áo khoác, nằm úp sấp lên giường!

Rõ ràng đã hai mươi tuổi rồi, thế mà lại dốt đặc cán mai với chuyện yêu đương, lại đối xử tốt với cô rất tốt, 360 độ không có góc chết!

Mười phút sau, tiếng gõ cửa vang lên.

“Tiểu Hạ Tử! Mau ra ăn cơm! Hâm lại hết rồi!”

Cô nằm lì trên giường, tỉnh táo rồi cũng không để ý đến cậu, mà là cầm điện thoại di động lên lướt QQ.

Tiếng gõ cửa không ngừng vang lên, cuối cùng, cậu nói muốn vào, cô vội vàng để điện thoại di động xuống, giả vờ như rất mệt mỏi.

“Tiểu Hạ Tử? Dậy ăn cơm!”. Cậu còn tưởng cô tức giận nữa chứ.

Hạ Hòa thở dài, lười biếng nói: “Mệt lắm, không muốn…trừ khi cậu đút cho tôi ăn…”

Kết quả, Dạ Thất thật sự không nói hai lời, lập tức bế cô lên đi tới phòng ăn.

Cá sạo hấp, sườn xào chua ngọt, tôm ba màu, còn có canh trứng rong biển.

Hạ Hòa ngồi trên đùi Dạ Thất, nhìn toàn là đồ ăn ngon, mày khẽ nhíu lại: “Cậu cũng chưa ăn, đúng không?”

Bởi vì…số đồ ăn này, trông như chưa có ai động vào.

Cô nhớ cậu chờ mình trong gió rét từ tám giờ đến mười giờ rưỡi, trong lòng lại không tức giận với cậu nổi nữa.

“Đúng vậy!”. Chờ cô tám giờ tan làm rồi về ăn cùng, kết quả chờ đến mười giờ rưỡi.

“Nếu đêm nay tôi tăng ca suốt đêm, cậu cũng vẫn chờ à?”. Cô nhẹ giọng hỏi.

Dạ Thất bĩu môi, không biết phải trả lời thế nào.

“Tiểu Thất, sao cậu lại có thể trung thành hơn cả “Hachiko” vậy hả?”. Hạ Hòa nhìn cậu, cảm động nói.

Dạ Thất: “…”

Hạ Hòa xuống khỏi đùi cậu, đi sang đối diện, nào có cam lòng để cậu đút cơm nữa, chính cậu còn chưa ăn: “Ông chủ Tiểu Thất, cậu đối xử tốt với tôi hư vậy, tôi sợ tôi không thể báo đáp được, sẽ lấy thân báo đáp mất!”

Cô nói xong rồi gặp một con tôm bóc vỏ đưa tới miệng cậu: “Ngài Tiểu Thất, nào, nô tì hầu hạ ngài! Mở miệng ra nào!”

“Tôi, tôi cũng không cần cô lấy thân báo đáp!”. Dạ Thất hơi sợ hãi nói, vừa mới mở miệng, Hạ Hòa đã rút đũa lại, căm hận tự ăn tôm.

Đã đến giờ thu hoạch đồ ăn, Dạ Thất trộm đồ của Hạ Hòa xong là vội vàng lên QQ của cô thu hoạch đồ ăn giúp cô, kết quả, vừa mới lên thì nhận được tin nhắn kết bạn.

Tin nhắn kết bạn: Muốn thoát kiếp cô đơn không?

Ảnh đại diện là tấm ảnh rất quen thuộc với cậu, nhìn kỹ mới nhận ra, cái ảnh này hình như là ảnh đại diện đôi với ảnh đại diện của Hạ Hòa.

“Người hiện đại, thật không biết xấu hổ!”. Dạ Thất xám mặt lại, tự mắng, không chút nghĩ ngợi đã bấm từ chối: Cút! Có bạn trai rồi!

Cái người này chắc không phải là con rùa biển kia chứ hả!?

Thấy cấp bậc QQ của đối phương đến một sao cũng không có, hình như là mới lập.

Nếu quả thật là con rùa biển kia, thế thì thật sự là ra vẻ đạo mạo rồi!

Dạ Thất tự tưởng tượng ra một cách rất kịch tính!

Hạ Hòa vừa tắm xong trở lại phòng ngủ, chợt nghe thấy tiếng thông báo của QQ vang lên, mở ra xem thì nhận được tin nhắn từ chối.

Cô cố ý tạo một nick mới, add mình vào, bởi vì nick chính của cô bình thường đều do Dạ Thất đăng nhập giúp cô, cô cố ý để cậu nhìn thấy, kích thích cậu.

Nhìn thấy tin nhắn từ chối như vậy, cô buồn cười.

Ngay sau đó, cô lại thấy ảnh đại diện nick chính của mình lại đổi thành Tử Vi trợn trắng mắt!

Cô có thể cảm nhận được một cách rõ ràng về ham muốn độc chiếm mãnh liệt của con chó con này đối với cô!

Hạ Hòa dậy rất sớm, kết quả, Dạ Thất vẫn chưa dậy, rất khác với bình thường, sau khi được cô dạy dỗ là đừng có thức khuya chơi máy tính, cậu đã rất nghe lời mà không chơi nữa.

Cô đang định đi gõ cửa, cửa phòng khép hờ, bên trong vang lên tiếng của Dạ Thất.

“Cái đám nhóc quỷ này, bọn mày thả những người già yếu và con nít ra đi! Nhắm vào ông Tiểu Thất đây này!”

“Tao giết bọn mày cái đám súc sinh này!”

Cậu bé to xác vốn dĩ đang nằm, đột nhiên bật dậy, lớn tiếng rống.

Đầu cậu đổ đầy mồ hôi, thở hổn hển, hình như vừa gặp ác mộng.

“Tiểu Thất! Cậu làm sao vậy?”. Hạ Hòa đi nhanh tới bên giường, ân cần hỏi.

Dạ Thất ngồi ở mép giường, không nói lời nào, ôm lấy cô, đầu dựa lên bụng cô, cậu mơ thấy kiếp trước lúc tự tử, lúc đó, cậu chỉ mới là một thiếu niên 15 tuổi…

“Hôm qua thức khuya xem phim tay không xé quỷ có đúng không?”. Hạ Hòa vuốt ve đầu cậu, dịu dàng hỏi.

Dạ Thất không nói gì, lúc hoàn hồn lại, nhìn thấy cơ thể trần truồng của mình đang ôm chặt bên hồ Đại Minh, cậu sợ hãi vội vã buông cô ra, cầm chăm bao bọc chính mình, nhích tới đầu giường, tỏ vẻ sợ bị cô làm gì mình vậy, khiến Hạ Hòa tức giận đến mức muốn quất cậu!

Bình Luận (0)
Comment