Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1440 - Chương 1440:

Chương 1440:

Trốn cậu còn không kịp, lại còn phải chung chăn chăn gối với cậu?!

Hạ Hoà mang theo vẻ mặt oán giận, muốn đánh chết cậu mà cầm lấy chiếc gối trong lòng dùng hết sức lực vứt sang Dạ Thất đang ngồi bên mép giường! Dáng vẻ thoạt nhìn trông như có thể đánh cậu tơi bời, kết quả, cô vừa nâng cánh tay lên, thì chiếc gối đã rơi xuống!

Hạ Hoà gục đầu xuống, vẻ mặt ngây ngốc mà nhìn chiếc gối, hai bên cánh tay không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức, cô đang trong tư thế đứng thẳng, thì lại bị cậu chạm vào vết bầm ở phía sau! Nghĩ đến tư thế đáng xấu hổ đó, cô đột nhiên ngẩng đầu lên, trừng mắt với tên chó săn ngồi bên mép giường, trên mặt còn nở nụ cười xấu xa!

Rõ ràng chỉ là một chú cún con ngọt ngào ngốc nghếch, tối hôm qua cũng là lần đầu tiên chủ động, vậy mà lại biết được bao nhiêu là tư thế!

Rốt cuộc thì cậu làm thế nào được như vậy?!

Dạ Thất nhìn Hạ Hoà mặc chiếc áo ngủ hai dây, mái tóc xõa dài, vừa sợ hãi lại vừa uất ức mà nhìn mình, sao nhìn thế nào cũng thấy cô thật đáng yêu!

Sau này cô chắc chắn sẽ không dám ghẹo cậu nữa!

“Dạ Thất! Có phải hai tháng nay, cậu có cún khác ở bên ngoài hay không?” Cuối cùng Hạ Hoà cũng chịu lên tiếng, cô trừng mắt với cậu, lạnh giọng mà chất vấn.

Dạ Thất nhướng mày, hoàn toàn không hiểu được ý của cô.

“Nhất định là cậu có cún khác ở bên ngoài rồi! Nếu không thì sao lại đột nhiên thông suốt như vậy, lại còn biết bao nhiêu là tư thế?!” Hạ Hoà lại oán hận mà nói.

Lúc này Dạ Thất mới hiểu được “Có cún” có nghĩa là “Có người con gái” khác!

Cậu cũng không vội vàng giải thích mà bước vòng qua cuối giường, hướng đi về phía cô, làm cho Hạ Hoà sợ hãi đến mức ngã lộn nhào, bởi vì, cô thật sự sợ cậu sẽ lại ăn cô một trận nữa!

Cậu bắt lấy mắt chân cô, mạnh mẽ mà kéo về!

“Dạ Thất! Cậu còn dám chạm vào tôi dù chỉ một chút, tôi lập tức cầm dao phẫu thuật lên thiến cậu!” Hạ Hoà xoay người, vừa yếu ớt mà xua tay, vừa tức giận mà nói.

Chuyện thiến cún này, cô là chuyên nghiệp nhất!

Khả Khả là bác sĩ thú y, đôi lúc cô cũng sẽ đến bệnh viện thú cưng của cô ấy để luyện tập, thậm chí cô còn có cả chứng chỉ hành nghề bác sĩ thú y.

Dạ Thất vây giữ cô trên giường.

Hạ Hoà nhìn thẳng vào cậu, cậu mặc áo sơ mi trắng, thoạt nhìn trông vẫn còn thuộc hệ cấm dục, nhưng cũng chính người con trai tuấn tú thoạt nhìn trông phúc hậu cùng vô hại này, vào tối ngày hôm qua đã biến thành người sói, đem cô vờn qua vờn lại đến chết!

Đưa tay ra muốn cào cậu, nhưng lại bị cậu bắt được, ấn lên má mình, “Tiểu Hạ Tử, tôi xin thề, từ trước đến nay tôi chỉ có một cún cái là em thôi!”

“Cậu mới là cún!”

“Đúng vậy, tôi vẫn luôn là chó săn!” Cậu cất tiếng nói không biết xấu hổ, nói xong còn không nhịn được mà hôn lên đôi môi còn sưng đỏ của cô!

“Ưm ưm………ưm………..” Cô phát ra âm thanh của sự kháng nghị, chỉ là không có tác dụng, Dạ Thất tham lam mà ngấu nghiến miệng của cô, giống như muốn bổ sung vào cho đủ số lần không ăn được đêm qua vậy!

Ăn miệng cô còn chưa đủ, dời xuống, vùi đầu, tiếp tục…………..

Mãi cho đến khi cô thở hổn hển thì mới chịu buông tha cho cô.

Mới vừa buông cô ra, cậu đã bế ngang người cô lên, đi vào phòng ngủ chính, đặt cô lên chiếc giường lớn của mình!

“Tiểu Hạ Hạ, sau này chúng ta không còn là quan hệ giữa chủ nhà cùng khách trọ nữa, mà là…….quan hệ người yêu!” Cậu nở nụ cười đắc ý mà nói, bàn tay cứ niết lấy mặt cô.

Hạ Hoà sủng sốt, hoài nghi mà nhìn gương mặt tươi cười kia, hoàn toàn như một người khác với Dạ Thất của trước kia, không chỉ cậu đột nhiên biết rõ về chuyện nam nữ, chỉ một chút đã biến thành lão làng, mà cả chuyện tình cảm cũng thống suốt!

“Tại sao chúng ta phải làm người yêu của nhau?” Hạ Hoà yếu ớt mà hỏi lại.

“Bởi vì em thích tôi! Tôi cùng thích em! Quan trọng nhất đó chính là, sự trong sách của Tiểu Thất gia tôi đã bị em huỷ hoại rồi, em phải chịu trách nhiệm cả đời với tôi!” Cậu vô cùng tự tin, cũng không biết xấu hổ mà nói.

Hạ Hoà vốn còn đang giận cậu, nhưng đột nhiên nhìn sang cậu đang ngồi bên mép giường, hiểu ý mà nở nụ cười, cô biết ngay mà, cậu cũng thích cô!

Cô chủ động tiến lên, vòng lấy cổ cậu, “Vậy sau này cậu có còn nghe lời tôi giống như trước kia nữa hay không?”

Bình Luận (0)
Comment