Diệp Kiều ngu xuẩn chính là tay sai của cô ta, cô ta bảo làm gì thì làm đó, không có đầu óc, ỷ có ông nội mình làm chỗ dựa, cô ta không quan tâm gì cả.
Nhưng mà bây giờ sao Diệp Kiều vẫn chưa sang đây giúp cô ta?!
“Cậu dám nói, cái thư đó không phải do cậu viết không?! Là bạn tốt của cậu, Thẩm Hi Xuyên, đích thân đưa cho tôi đấy!”. Chu Hải Dương cũng không ngốc, không tin chuyện hoang đường của cô ta đâu!
Rõ ràng cô ta đã kiểm tra cẩn thận nhiều lần rồi, xác nhận cái tên trong thư mà cái tên ngoài phong bì là giống nhau, Thẩm Hi Xuyên sao có thể đưa nhầm được?! Hại cô ta bị xấu mặt như vậy!
Người vây xem càng ngày càng nhiều, mọi người cũng đã tìm hiểu tình hình rồi, các nữ sinh bàn tán xôn xao, các nam sinh thì xem kịch vui.
“Lá thư đó căn bản cũng không phải do tôi viết, là Diệp Kiều, cậu ấy đùa dai, nếu không tin, các cậu có thể đi hỏi Thẩm Hi Xuyên!”. Lúc này cô ta cũng chỉ có thể lấy Diệp Kiều ngu xuẩn ra thôi, nhất định Diệp Kiều cũng sẽ giống như trước đây, giúp đỡ cô ta vô điều kiện cho xem!?
Thẩm Hi Xuyên nhất định cũng sẽ giúp cô ta.
“Diệp Kiều? Cậu tưởng chúng tôi sẽ tin lời cậu nói sao? Lý Vận, cậu đừng giả vờ nữa!”. Chu Hải Dương lớn tiếng nói.
Lúc này, Ngô Hiểu Thiên từ nãy đến giờ vẫn im lặng bỗng nói: “Tôi thấy, chuyện này nói không chừng thật sự là do Diệp Kiều làm đấy!”
Lý Vận nghe cậu ta nói như vậy thì vội vàng gật đầu: “Thật sự là trò đùa của Diệp Kiều, các cậu cũng biết đấy, bình thường cậu ấy không học không làm, chỉ thích làm những việc này!”
“Ai bảo do tôi viết?”. Lúc này, Diệp Kiều chen vào từ đám đông, tiếng cô rất lớn, khí thế lớn mạnh, tất cả mọi người đều nghe thấy cô nói.
Xung quanh hít ngược vào một hơi.
Mọi người đúng là suýt nữa đã tin, thư tình là trò chơi khăm của Diệp Kiều, dù sao thì trước đây không có chuyện ác nào là cô không làm.
Sắp lật ngược tình thế à!
Người kinh hãi nhất đương nhiên là Lý Vận!
“Kiều Kiều, rõ ràng mình thấy cậu biết, cậu nói đi học buồn chán, viết thư tình cho vui, cậu quên rồi à!”. Lý Vận vừa nói vừa nháy mắt với Diệp Kiều, còn tưởng Diệp Kiều sẽ ngu xuẩn giống như trước đây, nghe lời cô ta nói vô điều kiện nữa chứ.
“Lý Vận! Mình căn bản không viết, rõ ràng là cậu tự viết, bây giờ muốn chụp mũ cho mình sao? Uổng công mình vẫn luôn xem cậu là bạn tốt, sao cậu có thể như vậy?”. Diệp Kiều tỏ vẻ oán giận, lớn tiếng nói.
Nghe lời Diệp Kiều nói, Lý Vận quả thật há hốc mồm. Lẽ nào, Diệp Kiều thật sự trở nên thông minh rồi sao?
“Cái cô Lý Vận này, ngay cả bạn tốt cũng hãm hại!”. Có nữ sinh ghét bỏ nói.
“Đúng thật là! Tâm cơ quá!”
“Kiều Kiều, cậu, vì sao cậu lại đối xử với mình như vậy? Hai lá thư, rõ ràng là cậu viết…trước đó mình có nhận được thư của bọn họ, mình cò nói, bây giờ đã là lớp 12 rồi, bài vở rất căng thẳng, sẽ không yêu đương, sẽ không trả lời bọn họ. Cậu nói, để cậu trả lời giúp mình, xem như đùa giỡn bọn họ!”. Lý Vận đỏ mắt, khàn giọng khóc ròng, Thẩm Hi Xuyên nhất định sẽ đứng về phía cô ta, nhược điểm của cậu ta nằm trong tay cô ta, cậu ta không dám không giúp mình!
Lý Vận đúng là bịa chuyện hay thật, lúc này rồi mà vẫn còn mạnh miệng!
“Lý Vận! Cậu nói xạo như thế cũng không có ý nghĩa gì, hai bức thư cậu viết vẫn còn dán ở đó, có cần đối chiếu chữ viết không? Chữ viết không thể lừa người ta được đâu!”. Diệp Kiều lớn tiếng nói, lạnh lùng nhìn Lý Vận đã khóc hoa lê đái vũ, còn không ngừng lắc đầu nữa.
“Không cần đối chiếu chữ viết!”. Lúc này, một giọng nam vang lên trong đám đông, một nam sinh có vóc dáng cao gầy chen vào.
Đây không phải là lớp phó học tập của bọn họ sao? Nam sinh có thành tích tốt nhất, cũng trung thực nhất, bình thường không nói một lời, trong tay cậu ta còn cầm một phong thư màu hồng.
“Lý Vận, cái này do cậu tự tay đưa cho tôi, còn nhớ chứ? Để tôi nói trước, trước đây tôi chưa từng viết thư tình cho cậu ấy!”. Lớp phó học tập thành thật lớn tiếng nói.