Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 144 - Chương 144:

Chương 144:

Trường cấp ba bọn họ có mấy hoa khôi giảng đường, trong đó, Lý Vận được phong làm ngọc nữ thanh thuần. Chu Hải Dương là đội trưởng đội bóng rổ của trường, vô số nữ sinh thích cậu ta, chỉ có duy nhất Lý Vận là cậu ta tán rất lâu, rốt cuộc cô ta mới hồi âm lại cho cậu ta.

Mất mặc trước mặt các anh em, Chu Hải Dương tái mặt, giật bức thư qua, phần ký tên đúng là Lý Vận không sai! Mà nội dụng bức thư cũng rõ ràng viết tên của Ngô Hiểu Thiên, chính là cái tên kia, cha cậu ta vừa mới thăng chức lên làm trưởng khu, lôi kéo 2.580.000 cháu chắt!

“Đội trưởng! Không ngờ Lý Vận viết lá thứ này cho Ngô Hiểu Thiên, rồi gửi nhầm cho cậu!”

“Cái quái gì thế, Lý Vận đồng thơi viết thư tình cho cả cậu và Ngô Hiểu Thiên à!”

Đồng đội đúng là đều là “chúa thổi lửa”.

“Con tiện nhân kia! Dám con mẹ nó chơi ông đây!”

“Thật sự không ngờ Lý Vận lại là người như vậy! Quá lăng loàn con mẹ nó luôn! Bề ngoài thì giả vờ ngây thơ vô tội lắm!”

“Ông đây nuốt không trôi cục tức này!”. Chu Hải Dương tức giận đến mức định xé bức thư kia, kết quả nghĩ đến điều gì đó nên nhịn được.

Diệp Kiều mỗi ngày đi sớm về tối để học, lão tham mưu trưởng nhìn thấy hết, lão tư lệnh sát bên cũng nhìn thấy, sáng sớm tinh mơ đã thấy cô nhóc ôm sách học trong vườn hoa nhỏ rồi, vô cùng chăm chỉ.

Dù sao kiếp trước cũng là người sống 38 năm, đọc sách giáo khoa lịch sử lại lần nữa, rất nhiều kiến thức cô đã biết, chỉ muốn học thuộc một số nội dung chi tiết, ví dụ như nội dung của các hiệp ước tang quyền nhục quốc mà nhà Thanh đã ký.

Sống lại một đời, thật ra cô không cần tấm bằng này, nhưng nếu không thi đậu đại học J bằng năng lực của mình, làm sao cô có thể vả vào mặt những người nhà họ Diệp đã khinh thường cô được? Làm sao mà đặt chân vào nhà họ Diệp được? Làm sao để mẹ chồng tương lai của cô nhìn bằng con mắt khác được?!

Mẹ con Tần Lan và Diệp Trăn Trăn cũng đang chờ để chê cười cô kìa!

“Kiều Kiều, sao cậu không mua bữa sáng cho mình? Tối hôm qua cậu về lúc nào? Sao mình không thấy cậu?”. Lý Vận đuổi theo Diệp Kiều và hỏi, Diệp Kiều đi đầu bước vào sân trường.

“Mình dậy trễ! Tối hôm qua người quen mình đón mình đến ăn tối ở nhà hàng nên đi trước”. Diệp Kiều nói cho có lệ.

Còn chưa đến sân trường, nhìn sang bảng thông báo đã có không ít bạn học tụ tập ở đó, hình như có thông báo mới, nhưng mà đã có không ít nữ sinh nhìn sang bên này rồi.

“Người đó chính là Lý Vận!”

“Chính là cô ta! Không phải ngọc nữ thanh thuần sao?”

“Ngọc nữ cái gì, đều là giả bộ thôi! Không biết xấu hổ, viết thư tình cho hai người con trai cùng một lúc cơ đấy!”

Diệp Kiều nghe tiếng bàn tán của họ là biết chuyện gì xảy ra ngay, cô cũng tò mò đi về bảng thông báo.

“Các cậu xem, Lý Vận tới rồi!”. Có một nam sinh lớn tiếng reo lên.

Chu Hải Dương cao nhất đi về phía Lý Vận, bên cạnh cậu ta còn có Ngô Hiểu Thiên, nhìn thấy bọn họ, Lý Vận chột dạ muốn chạy.

“Lý Vận! Mẹ nó cậu đứng lại đó cho ông đây!”. Chu Hải Dương là một người nóng tính, lại hoạt động thể thao, bình thường làm bá chủ một phương trong trường, nhà lại giàu có, cũng không sợ gây sự.

Lý Vận nào dám xoay người: “Hải Dương, chuyện gì vậy?”

“Cô ta vẫn còn giả vờ à! Xem cô ta chống chế thế nào!”. Có nữ sinh hóng hớt nói, cái cô Lý Vận này đúng là mắc cỡ chết đi được, hai bức thư tình bị dán lên bảng, nội dung trong đó thật sự buồn nôn muốn chết!

“Mẹ nó còn giả vờ với ông đây à! Cậu viết hai bức thư tình cùng một lúc, một cái đưa tôi, một cái đưa Ngô Hiểu Thiên, chuyện này mẹ nó chứ cậu còn muốn chống chế sao? Viết nhiều quá, đưa cũng đưa nhầm, có phải không?”. Chu Hải Dương lớn tiếng nói, sắc mặt Lý Vận đã sớm đỏ bừng, cô ta nhìn về phía Diệp Kiều cách đó không xa với ánh mắt cầu cứu, chỉ có đồ ngu xuẩn này mới có thể giúp cô ta thôi.

“Tôi không có! Thư tình gì cơ! Tôi chẳng biết gì hết! Nhất định là có người hãm hại tôi!”. Lý Vận chảy nước mắt, giả vờ đáng thương nói.

Diệp Kiều ngu xuẩn sao vẫn chưa sang đây giúp cô ta!

Bình Luận (0)
Comment