Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1460 - Chương 1460:

Chương 1460:

Tiêu Đề: Đen tối, xảo trá

Nụ hôn nồng nhiệt khiến gương mặt Hạ Hòa càng đỏ hơn, giống như con tôm nấu chín, áp trán vào cậu, ngượng ngùng nhìn cậu.

Trước kia, khi Dạ Thất chưa thông suốt, cô giống như tài xế già luôn trêu chọc cậu, bây giờ, cô vẫn trêu cậu, sao có thể buông tha cho cô như trước chứ!

Hơn nữa, cô còn mặc đồ gợi cảm như vậy!

“Chỉ một lần, không được quá nửa tiếng!” Cô bá đạo nói. Vách tường ở đầu giường treo một bảng “Quy tắc của bạn trai” được đóng thành khung tranh, sau khi khung tranh được gửi đến nhà, cô nhìn Dạ Thất ý bảo cậu đích thân treo nó lên.

Một lần, còn không được vượt quá nửa tiếng!

Dạ Thất cắn chặt răng, “Nếu một lát nữa em muốn nhiều hơn, thì phải làm thế nào?”

“Hả?! Thất gia, em là người thiếu ngược như vậy sao?” Hạ Hòa vô cùng tự tin nói.

Khóe miệng Dạ Thất lộ ra nụ cười đen tối, đẩy cô xuống giường…

Trên khăn trải giường màu xanh biển, mái tóc đen xõa dài của cô gái giống như thác nước cuồn cuộn, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn ửng đỏ. Trên cơ thể mềm mại, trắng nõn và hoàn mỹ kia là chiếc váy ngủ hai dây màu đỏ cam……

Ánh mắt người đàn ông rực lửa, cởi nút áo sơ mi ra, nhìn món “tráng miệng” vô cùng hấp dẫn trên giường.

Mấy năm nay, cậu đã tăng năm ký, thể trọng tăng, cơ bắp cũng phát triển, vai rộng hơn trước, cơ bắp rắn chắc hơn trước nhiều…… Cậu không còn là chàng trai yếu ớt của trước đây nữa, cậu là một người đàn ông cấm dục khi mặc quần áo, còn khi cởi quần áo là người đàn ông cầm thú bùng nổ hoocmon nam tính!

Hạ Hòa cảm thấy adrenalin của mình đang tăng vọt!

Càng nóng hơn……!

Lúc này, cô muốn đẩy cậu ra!

Nhưng Thất cầm thú không cho cô cơ hội phản công, cậu cởi quần tây ra rồi vội vàng đè lên người cô, “Ấy…… Thất gia, anh không đi tắm sao? Mùi nước hoa thật nồng!”

Là mùi hương của phụ nữ.

“Em không ghen sao?” Cậu đè lên người cô, nhàn nhạt hỏi.

“Ghen với nữ vương Kiều sao?” Hạ Hòa cười nói.

“Rất nhiều chim yến oanh nhìn thấy anh giống như yêu tinh nhìn thấy Đường Tăng!” Dạ Thất trầm giọng nói, cố ý khiêu khích cô.

Hạ Hòa rất vui.

“Em còn cười?! Không sợ người đàn ông của em bị người khác cướp mất sao?” Cậu bất mãn nói.

“Không sợ! Trong mắt Tiểu Thất gia chỉ có em!” Hạ Hòa vô cùng tự tin nói, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua từng đường nét trên gương mặt cậu.

Hơn hai năm sớm chiều bên nhau, cô đã quá hiểu cậu!

“Đúng! Chỉ có một mình yêu tinh Tiểu Hạ Tử này thôi!” Cậu gằn giọng nói. Tay vén váy cô lên đến khi không thể vén được nữa, chỉ nghe thấy tiếng thở gấp gáp của cô, cả người cuộn tròn như con tôm……

“Ưm… Thất Cẩu Tử! Anh học thói xấu rồi! Mau lên……!”

“Tiểu Hạ Tử, sắp hết nửa tiếng rồi! Làm sao bây giờ? Anh phải đi ra ngoài!” Người đàn ông ngồi trên sô pha, tay phải cầm đồng hồ, nhìn thời gian, cô gái nhỏ ngồi trong lòng, không an phận, liên tục cử động trên người cậu!

Nửa tiếng?

Nhanh vậy sao?

Cô vẫn đang dở dang, rất khó chịu mà!

Quả nhiên cậu cố ý!

Cậu nhấc eo cô lên, chuẩn bị rời đi nhưng bị cô quấn chặt lấy. Cô nhẹ nhàng cầu xin cậu, khóe mắt cố nén ra nước mắt.

Dạ Thất xấu xa đắc ý mỉm cười, “Lúc tỉnh dậy đừng trách anh đấy!”

Hạ Hòa nằm trên giường, lần nữa tức giận và hoài nghi cuộc sống, Thất Cẩu Tử đã không còn là Thất Cẩu Tử năm đó nữa.

Cậu không chỉ biến thành một con chó sói lớn mà còn đen tối, xảo trá!

Cô nói phải làm xong việc trong nửa tiếng, kết quả cậu dụ dỗ cô, cho cô sự ngọt ngào nhưng không để cô sung sướng, nào ngờ đã hết nửa tiếng, cô không thể không khóc lóc cầu xin cậu thêm nửa tiếng nữa!

Tiếng di động vang lên, cô vừa bắt máy, Vương Khả Khả giống như ăn trúng thuốc nổ, oang oang nói: “Tớ nói này Hạ Hạ, có phải cái cô Hình Băng Tư kia bị bệnh không?! Cô ta thật sự không biết Tiểu Thất gia đã có bạn gái, hay cô ta giả vờ không biết?!”

Bình Luận (0)
Comment