Tiêu Đề: Thằng nhóc Dạ Thất kia thật sự có năng lực lớn như vậy sao?
Bọn họ không thể tin, vị tổng giám đốc tuổi trẻ tài cao của Dạ Thị tối hôm qua kia đã chôn vùi trong biển lửa!
Trái lại với sự thương cảm của khách hàng, Dạ Quang – anh em cùng cha khác mẹ với Dạ Thất – lại mặt mày hớn hở: “Đúng vậy, tổng giám đốc Lục Chiến Kỳ của chúng tôi thật sự đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trước mắt sống chết không rõ! Cho nên, ngày hôm nay tôi sẽ thay mặt Dạ Thị ký kết hợp đồng với quý công ty!”
Dạ Quang mỉm cười nói, cái gì mà sống chết không rõ, thằng nhóc Dạ Thất kia bị nổ đến mức không toàn thây ấy chứ!
Sau này, Dạ Thị sẽ là của anh ta rồi.
Có câu nói rằng “tiền nhân trồng cây, hậu nhân hái quả”, hai năm qua chẳng qua là Dạ Thất đang trồng cây cho những người anh chị của cậu!
Hai năm qua Dạ Thất cũng dựa vào người mẹ mới nhậm chức mà thôi, bây giờ Dạ Thị đã vững chắc rồi, những người anh chị như họ, ai cũng không thể leo lên giữ cái ghế tổng giám đốc này!
Đoàn khách hàng đại diện mặc u phục ưu tú liếc nhìn nhau, tiếc nuối lắc đầu: “Nếu tổng giám đốc của quý công ty đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì hợp đồng này chúng tôi cũng không cần thiết phải ký nữa!”
Dẫn đầu đoàn đại diện tiếc nuối nói.
Dạ Quang nhất thời choáng váng đầu óc, thấy bọn họ đứng dậy định rời đi, anh ta bước tới phía trước: “Các vị, tổng giám đốc của chúng tôi tuy bỏ mình ngoài ý muốn, nhưng mà, Dạ Thị vẫn còn đó mà!”
“Chúng tôi không nghĩ rằng Dạ Thị không có giám đốc Lục thì còn có thể tiếp tục hoạt động, trên thực tế, chúng tôi cũng vì mặt mũi của giám đốc Lục mà đồng ý ký hợp đồng với quý công ty!”. Đại diện khách hàng trầm giọng nói.
Mọi người mang theo túi công văn đi về phía cửa.
“Các vị, giám đốc Lục có thể hứa với mọi người cái gì, chúng tôi cũng có thể! Dạ Thị không thể không có cậu ta thì không được!”. Dạ Quang đuổi theo, khuyên nhủ.
Nhưng đoàn khách vẫn đi!
Dạ Quang tức giận!
Thằng nhóc Dạ Thất kia thật sự có năng lực lớn như vậy sao?
Anh ta nhanh chóng gọi điện cho chị ba Dạ Xán!
“Cái gì? Bọn họ đi hết rồi? Dạ Quang, cậu có còn ích lợi gì nữa không?”. Dạ Xán nghe nói đoàn khách đi hết rồi, không ký hợp đồng thì tức giận nói.
Mất đi khách hàng lớn này thì Dạ Thị của bọn họ sẽ tổn thất bao nhiêu?!
Dạ Hào Minh ngồi trên xe lăn bên cạnh nhìn con cái của mình như sài lang hổ báo bằng ánh mắt u oán!
“Bọn mày cho rằng, không có Tiểu Thất thì Dạ Thị sẽ là của bọn mày sao?! Không có Tiểu Thất, sau này bọn mày sẽ ăn không khí!! Dạ Hào Minh tao sao lại nuôi một đám súc sinh như bọn mày nhỉ?”. Ông ta tức giận nói.
Gương mặt già nua có vẻ tuyệt vọng.
Nếu hơn hai năm trước, giao quyền thừa kế của Dạ Thị cho Dạ Thất là vì tương lai của Dạ Thị, thì bây giờ, chỉ cần Dạ Thất còn sống, ông ta nguyện trao hết tất cả mọi thứ cho cậu!
Lúc này, vài cảnh sát đi từ bên ngoài vào!
“Bây giờ chúng tôi nghi ngờ rằng người nhà họ Dạ các người có liên quan đến một vụ nổ, đây là “Lệnh khám xét”! Yêu cầu mọi người trong căn nhà này phối hợp điều tra với chúng tôi!”. Đội trưởng đội cảnh sát hình sự dẫn đầu đưa ra “Lệnh khám xét”, trầm giọng nói.
Vụ nổ của Dạ Thất có liên quan đến người nhà họ Dạ?!
Dạ Hào Minh nghe cảnh sát nói xong thì nhìn về phía Dạ Xán, chỉ thấy nét mặt cô ta hơi bất ổn.
Tiểu Thất là do đám súc sinh này hại chết?!
Hiển nhiên, lúc trước Dạ Hào Minh không nghĩ rằng bọn họ sẽ hư hỏng đến mức này!
Nhưng mà, Tiểu Thất vừa rời khỏi nhà họ Dạ chưa được bao lâu đã bị nổ, điều đó đã nói rõ vấn đề!
“Bọn, bọn mày…”. Dạ Hào Minh chỉ vào Dạ Xán, huyết áp đột nhiên tăng vọt, nói không ra lời, chỉ cảm thấy có một dòng máu dường như đang xông thẳng lên trán.
“Cha!”. Dạ Xán lớn tiếng gọi.
Quản gia thấy thế thì vội vàng gọi bác sĩ gia đình, nhà họ Dạ nhất thời hỗn loạn.
Trong phòng, rèm cửa sổ vừa dày vừa nặng ngăn cách ánh sáng bên ngoài, chàng trai trẻ để trần thân trên, tay trái cầm điện thoại di động, dán bên tai, phía sau lưng cậu bị lột một mảng da lớn, bầm một mảng, một lão già mặc trường sam đứng phía sau cậu, đang cầm miếng bông xử lý vết thương giúp cậu.