Tiêu Đề: Cái chuyện ly hôn, hay là để hôm khác đi!
Cái tên ngu ngốc nào lại dám đuổi theo ngài Tiểu Thất mà ấn còi thế?!
Ngài Tiểu Thất mặc áo khoác dài sẫm màu không vui nhíu mày, xoay người thì lập tức thấy biển số xe quen thuộc kết thúc bằng “222”!
Đúng là cái loại đần độn*!
(*) “2” dùng để chỉ những người ngu ngốc, đần độn.
Ninh Giai âm ở trên xe bảo mẫu cũng nhìn thấy xe của Lục Bắc Trì, nghĩ thầm, ngày hôm nay phấn khởi thế!
Nhìn thấy chiếc Land Rover của anh đậu trong bãi đậu xe, cô hơi choáng váng.
Thật ra cô cũng không muốn ly hôn, cô nghĩ bọn họ rất tốt, nhưng mà cái tên khốn nạn này mỗi tháng cứ phải lên cơn hai lần!
Cô bị anh làm phiền!
Cô chỉ thấy anh mặc chiếc áo khoác Armani màu xám đậm mà cô mua cho bước xuống xe, cô đang chuẩn bị xuống xe thì thấy tên khốn kia chạy về phía một đôi nam nữ trẻ tuổi, cô kéo kính râm xuống một chút mới nhận ra đó là Tiểu Thất và bạn gái của cậu.
“Tiểu Thất, Tiểu Hạ, hôm nay tới đăng ký kết hôn à?”. Lục Bắc Trì đội nón lính, thấy hai người thanh niên bọn họ thì nở nụ cười hiền lành của một bậc cha chú, cất giọng hỏi.
“Chú nhỏ!”. Hạ Hòa lễ phép chào hỏi.
Dạ Thất bước tới một bước, nhếch môi: “Đúng thế, chú tới ly hôn à?”
Lúc nói chuyện, cậu đã thấy Ninh Giai âm đeo kính râm đằng đó rồi!
Bị cháu trai nói trúng phóc, ông nhỏ nhà họ Lục dĩ nhiên hơi mất mặt, nụ cười trên khóe miệng cũng cứng ngắc!
“Thì, thì, không phải!”. Đường Đường là một sĩ quan kỹ thuật cao cấp, thiếu tướng Lục lại nói lắp, xoay người lại thì bắt gặp Ninh Giai âm đang đi về phía bên này.
“Cái đồ đần độn này!”. Dạ Thất ghét bỏ nói.
“Không phải bọn họ đang yên đang lành sao? Vì sao lại ly hôn? Chú nhỏ là sĩ quan, có thể ly hôn đơn giản vậy sao?”. Hạ Hòa nghiêm túc hỏi.
Chú nhỏ của bọn họ lại còn là thiếu tướng!
Nhưng mà anh thuộc binh chủng kỹ thuật, khác với các binh chủng bình thường, quân hàm thăng nhanh hơn, nhưng giá trị không bằng sĩ quan bình thường.
“Tám phần mười là lại đang chơi trò chơi gia đình rồi!”. Dạ Thất nói.
Bởi vì đều là nhân vật lớn có mặt mũi ở thành phố J, nhất là khi Ninh Giai âm lại còn là minh tinh, tuy minh tinh như cô cũng không có paparazi bám đuôi, bọn họ vẫn đến những nơi không có người nào.
“Bà xã, em nhìn đi, hôm nay là ngày Tiểu Thất với Tiểu Hạ đi đăng ký kết hôn, chúng ta là trưởng bối, có phải là không nên gây xúi quẩy cho bọn trẻ không? Theo anh thì cái chuyện ly hôn này ấy, hay là để hôm khác đi!!”. Lục Bắc Trì nhìn Ninh Giai âm ăn mặc rất khiêm tốn, cất giọng nói.
Ninh Giai âm: “…”
“Chú ơi, hay là để hôm nào con với Hạ Hạ lại đi đăng ký, kính già nhường trẻ!”. Dạ Thất cố ý nói, ban đầu cậu cũng không muốn dùng ngày hôm nay, lễ tình nhân và ngày kỷ niệm kết hôn cùng chung một ngày, không phải là bớt đi một ngày lễ sao?
Là Tiểu Hạ Tử cố ý chọn hôm nay, nói là bớt đi được một ngày lễ!
Cô làm bác sĩ, còn bận hơn làm lính!
Cháu ruột đấy!
Ruột!
Thiếu tướng Lục muốn giết thằng cháu cưng này quá!
“Tiểu Thất thật là hiểu chuyện! Thím thật sự cảm ơn hai đứa nhé, chú nhỏ của hai đứa bây giờ vất vẻ lắm mới tới được chỗ này!”. Ninh Giai âm vừa khen vừa cười cảm kích nói: “Thiếu tướng Lục, xin mời?”
Cô nhìn về phía Lục Bắc Trì đang có vẻ mặt rất phức tạp.
Lục Bắc Trì nhịn tức, cặp mắt dưới vành mũ nhìn chòng chọc Dạ Thất!
“Anh, giấy tờ của anh đều ở trên xe hết rồi!”. Thiếu tướng Lục cắn răng nói, dứt lời, anh kéo Ninh Giai âm ra ngoài.
“Anh đi lấy giấy tờ thì đi lấy đi, kéo em theo làm gì?!”. Ninh Giai âm tức giận nói.
Bọn họ vừa mới quay lại sân cục dân chính thì thấy phóng viên cầm camera không biết xuất hiện từ đâu, chụp bọn họ tách tách, Ninh Giai âm vội vàng xoay người lại, cô muốn gạt tay Lục Bắc Trì ra, anh lại giữ chặt lại.
Sao lại có phóng viên ở đây?!
“Cô Ninh, nghe nói hai năm trước cô đã kết hôn rồi phải không?!”. Một nữ phóng viên bước tới, lớn tiếng hỏi.