Tiêu Đề: Ngày hôm nay lại có lý do để không ly hôn rồi!
Thằng ranh con làm đàn ông cũng thô tục thật đấy!
Lục đại ma vương trừng mắt nhìn cậu một cái, dạy bảo: “Khỏi đắc ý! Tuy có tiến hộ hơn được một chút, nhưng vẫn còn hơi non, sau này để tâm nhiều hơn một chút, học hỏi mẹ con nhiều vào!”
Dạ Thất sao lại không hiểu Lục đại ma vương được chứ, tuy anh nói là “một chút”, nhưng trong lòng anh, chắc chắn cậu đã tiến bộ cả bước xa rồi!
Anh chỉ sĩ diện ngoài miệng thôi!
“Học đây! Lục đại ma vương, cha có thể tìm được một người vợ như mẹ con, thật đúng là phục đức tu luyện từ kiếp trước…kiếp trước trước trước nữa!”. Dạ Thất nói, nhớ lại kiếp trước rất đau khổ của Lục đại ma vương và Diệp Kiều, cậu vội vàng sửa lời.
Đm, nói câu này như vả vào mặt mình vậy!
Lục Bắc Kiêu hơi sửng sốt một chút, nhếch miệng lên.
“Cha, Diệp Kiều Kiều ở kiếp trước của kiếp trước không kém hơn cha của kiếp này là bao đâu!”. Dạ Thất uống một hớp rượu, trầm giọng nói.
Nhớ lại nguyên nhân kiếp trước bọn họ trở nên như vậy, cậu thở dài trong lòng.
Còn về nguyên nhân, cậu không nói với Lục Bắc Kiêu, bởi vì cậu biết, bất kể là Diệp Kiều như thế nào, Lục đại ma vương đều yêu.
Bất kể kiếp trước Diệp Kiều gặp lời nguyền rủa độc ác của kẻ thù như thế nào thì duyên phận của bọn họ cũng chưa từng bị cắt đứt!
“Thằng nhóc thúi, kiếp trước mẹ con cũng không kém đâu!”. Lục Bắc Kiêu bênh vực, còn trừng mắt nhìn Dạ Thất!
Tuy kiếp trước Diệp Kiều là một mớ hỗn độn, nhưng mà anh vẫn cảm thấy may mắn vì kiếp trước chưa từng từ bỏ việc yêu cô!
Dạ Thất hết lời để nói.
…
Nửa năm sau, cũng chính vào ngày 14 tháng 2 năm 2012, hôm nay là một ngày tốt lành, ngày lễ tình nhân của phương tây, cũng là ngày mà Dạ Thất và Hạ Hòa đăng ký kết hôn.
Bác sĩ Hạ bận rộn như con quay, khó khăn lắm mới tranh thủ được chút thời gian đi cùng ngài Tiểu Thất đến cục dân chính để đăng ký kết hôn.
“Lục Bắc Trì! Hôm nay không phải anh lại định cho em leo cây đấy chứ?!”. Ở bãi đỗ xe của cục dân chính có đậu một chiếc xe bảo mẫu, trên xe, Ninh Giai âm mặc áo len màu đen, đeo kính râm, cầm điện thoại di động, tức giận nói.
Ly hôn là do anh đề nghị, cô không đồng ý, cứ cách nửa tháng là anh lại nói một lần, cô không ngại phiền hà, dứt khoát đồng ý, kết quả thì hay lắm, cứ mỗi lần đến cục dân chính là anh đều nói tạm thời có việc, cho cô leo cây!
Lịch trình của cô kín mít, lần nào cũng vì anh mà phải điều chỉnh lại lịch trình!
Lúc đó, ông nhỏ nhà họ Lục đang lái xe, anh mặc quân trang, đeo tai nghe bluetooth.
“Ninh Giai âm, cái gì mà “lại”?! Không phải đang kẹt xe trên đường sao?!”. Anh tức giận nói.
Mẹ nó chứ kẹt xe!
Rõ ràng là không muốn ly hôn!
Ngay cả đơn ly hôn anh ta cũng không in ra, ly cái rắm à!
“Sao mà lúc nào cũng chỉ có mình anh bận rộn thế, em nói này Lục Bắc Trì, có phải anh vốn dĩ không muốn ly hôn với em không?!”. Ninh Giai âm lại nói.
“Anh, anh…Ninh Giai âm, ly hôn là do anh đề nghị, nếu anh không muốn ly hôn với em thì con mẹ nó anh là đồ hèn à?!”
Lục Bắc Trì: Mẹ kiếp mày không phải là đồ hèn sao?!
“Thế thì anh nhanh lên! Ngày hôm nay không ly hôn được là vấn đề của mình anh đấy!”. Ninh Giai âm tức giận nói xong thì cúp điện thoại.
Điện thoại vừa cúp, Lục Bắc Trì lập tức gọi điện cho người anh em tốt của mình là Trần Đào: “Đào Nhi à, tôi bảo cậu chuẩn bị phóng viên cậu đã chuẩn bị chưa? Chuyện này tuyệt đối không được để chị dâu cậu phát hiện ra đâu đấy, nếu không…con mẹ nó tôi xong đời luôn!”
Lục Bắc Trì nói xong thì bật đèn xi nhan, xoay tay lái.
Vừa mới quẹo cua đã thấy cổng cục dân chính rồi!
Má nó, sao gần thế?!
Anh ảo não nghĩ, nghe Trần Đào nói xong, anh mới yên tâm vào cục dân chính, vừa mới vào đã thấy Dạ Thất và Hạ Hòa bước từ trên xe xuống, Hạ Mặc mặc áo lông màu đỏ, trông rất là vui mừng.
Ông nhỏ nhà họ Lục dùng chỉ số IQ 200 mà bản thân tự cho để phán đoán, bọn họ tới đăng ký kết hôn!
Anh hưng phấn vỗ lên tay lái, sau đó không ngừng ấn còi để gọi cặp vợ chồng son lại!
Tiểu Thất đúng là ngôi sao may mắn của anh!
Ngày hôm nay lại có lý do để không ly hôn rồi!