Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1491 - Chương 1491:

Chương 1491:

Tiêu Đề: Ông nhỏ Lục đây sau này sẽ không nhắc đến chuyện ly hôn nữa!

Hôn anh một cái?

Tát anh một cái còn tạm được!

Ninh Giai âm đưa tay lên làm động tác tát giả như trong lúc đóng phim, ông nhỏ Lục là một kẻ lắm trò, phối hợp theo cô lệch mặt sang một bên, còn phối âm: “Bép!”

“Anh lo lái xe đi!”. Ninh Giai âm nghiêm túc nói, chỉ thấy anh lại nở nụ cười đắc ý, lại huýt sáo, ra vẻ lưu manh.

Không ly hôn được, không phải anh nên phiền muộn sao?

Sao lại trông đắc ý thế?

Quả thật, anh không có lý do gì để phanh phui chuyện bọn họ kết hôn, nếu thật sự do anh vạch trần thì anh quá hèn hạ!

Một ngày nào đó trong tương lai khi Ninh Giai âm biết được sự thật: Lục Bắc Trì, biết anh hèn hạ, nhưng không ngờ anh hèn hạ đến mức này!!

“Lái tới phía trước một chút, dừng xe bên đường, em về công ty!”. Tới ngã tư, Ninh Giai âm nói, nhìn ra sau một chút, xe bảo mẫu của cô đang ở cách đó không xa.

“Về cái gì mà về?! Hôm nay Dạ Thất với Tiểu Hạ đăng ký kết hôn, ở đại viện chắc chắn rất náo nhiệt, anh làm trưởng bối, cũng nên có mặt chứ phải không?”

“Lục Bắc Trì, em phát hiện con người anh rất kỳ lạ! Anh làm vậy, dường như mỗi tháng luôn có vài ngày phải ồn ào đòi ly hôn với em như vậy à?!”. Ngoài miệng thì la hét đòi ly hôn, nhưng một khi có cơ hội là lại đưa cô đi gặp mặt bạn bè người thân để khoe khoang tình yêu.

Cái người này chắc là bị đa nhân cách!

“Anh, anh lạ chỗ nào?! Bây giờ không phải chúng ta vẫn chưa ly hôn sao?! Một khi chưa ly hôn, chúng ta vẫn là vợ chồng, ông nhỏ Lục đây không nên sĩ diện chắc? Hả? Trở về chắc chắn Tiểu Thất sẽ tán gẫu về anh trước mặt ông bà nội, bác trai bác gái, và cả cha mẹ nữa cho xem!”. Lục Bắc Trì vội vàng phản bác.

Ninh Giai âm tức giận đến mức không để ý đến anh!

Người đại diện gọi điện thoại tới, cô nói đang trên đường.

Ý của công ty là cô không phải đi theo con đường thần tượng, hôn nhân bị phanh phui cũng không ảnh hưởng bất lợi gì đối với cô, nhưng sau này cô phải chú ý, tuyệt đối không được truyền ra tin đồn ly hôn, nếu không sẽ ảnh hưởng xấu đến danh dự của cô.

Ninh Giai âm thật sự không biết ai là người đứng sau việc vạch trần cuộc hôn nhân của cô, cái người này hình như cũng không hại cô!

Ngược lại bởi vì cô là vợ quân nhân, nhà chồng là truyền thống quân nhân nên mức độ nổi tiếng của cô tăng vọt, mấy blogger trước kia thích nói xấu cô bây giờ cũng thay đổi sắc mặt, thổi phồng cô đủ thứ!

Ninh Giai âm không còn gì để nói, thật sự không còn gì để nói.

Sau này cô còn có thể yên tâm mà đóng phim nữa không?!

Xe của Lục Bắc Trì đến đại viện chỉ kém xe của Dạ Thất năm phút đồng hồ, kết quả, lúc Lục Bắc Trì và Ninh Giai âm vào sân nhà lão thủ trưởng Lục thì nghênh đón ánh mắt khinh bỉ của cả nhà!

Đoán cũng không cần đoán, nhất định là Dạ Thất nói bọn họ muốn ly hôn rồi!

Đây là lúc hoa mai vàng nở, trong sân tràn ngập mùi thơm của mai vàng, cả đại gia đình vốn dĩ nên ồn ào náo nhiệt, bây giờ vẻ mặt mỗi người đều chất đầy sự ghét bỏ.

Lục Bắc Trì nghiến hàm, cuối cùng vẫn nở một nụ cười hèn hạ, móc bao thuốc lá ra, lễ phép mà mời thuốc lá cho ông nội, bác trai, anh cả, em rể…

Bà cục Lục với mái tóc hoa râm vội vàng bước tới nghênh đón, đi tới trước mặt cháu dâu nhỏ, nở nụ cười hiền hòa: “Giai âm, con nói bà nội nghe, có phải thằng nhóc Lục Bắc Trì này làm chuyện gì có lỗi với con không? Bà nội với ông nội con sẽ quất nó, con khỏi cần chấp nhặt với nó, vợ chồng có lúc này lúc kia, không phải vạn bất đắc dĩ thì đừng đi con đường ly hôn nhé!”

Bà cụ Lục cho rằng thằng nhóc vô dụng nhà họ Lục bắt nạt Ninh Giai âm, chọc cho cô không chịu nổi đòi ly hôn.

Bên kia, ông nhỏ Lục đã vội vàng chạy tới bên cạnh Dạ Thất muốn đánh cậu, nhưng mà chỉ cần một ánh mắt của anh cả thôi là anh đã không dám thở mạnh rồi!

“Anh cả! Hôm nay em với vợ em đến cục dân chính làm thủ tục nhà đất, thằng nhóc thúi Tiểu Thất này khăng khăng nói bọn em muốn ly hôn!”. Lục Bắc Trì tức giận nói.

Dạ Thất: “Ha hả…”

“Bà nội, không phải con muốn ly hôn với anh ấy, là Lục Bắc Trì tháng nào cũng làm loạn với con!”. Ninh Giai âm thật sự không nhịn được nữa, vốn dĩ chuyện của hai người họ thì hẳn là tự họ giải quyết, không nên để người nhà tham dự vào.

Nhưng mà, cô chịu đủ rồi!

Chu kỳ Lục Bắc Trì đòi ly hôn quả thật còn đều hơn cả chu kỳ kinh nguyệt của cô!

Lời nói của Ninh Giai âm như một cú tát giòn tan, vả vào mặt ông nhỏ Lục!

Lục Bắc Trì: “…”

Lúc này, từ trên xuống dưới nhà họ Lục đều dồn mắt về phía Lục Bắc Trì như từng cái mũi tên nhọn hoắc, bắn thủng anh!

Dưới nắng ấm, Lục Bắc Trì mặc quân trang, hai vai khoác áo khoác, thành mục tiêu chỉ trích của tất cả mọi người!

“A Kiêu! Phục vụ gia pháp!”. Bà cụ Lục ra lệnh.

Lục Bắc Kiêu đang ngậm thuốc lá trong miệng bỗng nhìn về phía bà cụ: “Bà nội, đánh nó, con ghét! Lục Tiểu Vũ, đi!”

Lục đại ma vương nhìn về phía con gái cưng, phân phó.

Xử lý cái loại đần độn Trì Tử này, nào có cần anh động tay!

Lục Tiểu Vũ cũng tỏ vẻ không tình nguyện, rốt cuộc vẫn bước tới, cô nhóc ngửa mặt lên, ghét bỏ nhìn chú nhỏ của mình: “Đồng chí Lục Bắc Trì, tôi thật sự vô cùng không muốn chửi đâu, bởi vì chửi cái loại móng heo vừa không có chỉ số IQ vừa không có chỉ số EQ vừa ra vẻ vừa già mồm lại không ra dáng đàn ông như đồng chí, quả thật chỉ tổ tốn nước bọt của tư lệnh Lục Chiến Vũ tôi thôi!”

Lục Bắc Trì: Cái này rõ ràng là chửi rồi!

Nhóc con, cái miệng đúng là càng ngày càng trôi chảy!

“Một kẻ già đầu như đồng chí đòi ly hôn thì không nói, lại còn vu oan cho Tiêu Thất là tôi?! Không muốn sống nữa có đúng không?!”. Lục Tiểu Vũ lại quở trách.

Lục Bắc Trì nhìn đứa cháu gái cưng mình yêu nhất đang chửi mình thì quả thật khóc không ra nước mắt, cái quái gì vậy, ông nhỏ Lục đây có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội à?!

Nếu mỗi tháng anh không làm một hai lần thì cái người phụ nữ chết bầm vô tâm vô tư Ninh Giai âm này có lẽ cũng không nhớ ra rằng mình có một lão chồng là anh mất!

“Đồng chí Lục Bắc Trì, sau năm mới là đồng chí đã ba mươi…ba mươi mấy tuổi rồi nhỉ? Dù sao cũng là người sắp bốn mươi rồi! Đồng chí làm cái gì thế? Đồng chí ly hôn với thím nhỏ của tôi thì đồng chí có thể nào tìm lại được một người nào khác trẻ hơn thím nhỏ lại có gia cảnh tốt như thím nhỏ không? Đồng chí hãy thành thật khai báo đi, đồng chí có bồ nhí bên ngoài rồi phải không?! Nếu quả thật như vậy, sau này đồng chí đừng mang họ Lục nữa! Nhà chúng tôi không khoan nhượng cho tiểu tam đâu!”. Lục Tiểu Vũ lại nói thẳng một mạch.

Nhóc con vừa chửi Lục Bắc Trì một trận vừa tâng bốc Ninh Giai âm một phen!

Cả đại gia đình người lớn cũng không thể không phục tài năng hùng biện bắn chữ như bắn rap của Lục Tiểu Vũ!

“Đúng đấy! Cái thằng nhóc vô liêm sỉ! Nếu không phải Giai âm đồng ý gả cho con thì bây giờ con vẫn còn độc thân đấy, khiến người ta chê cười đến chết!”. Bà cụ Lục tiếp lời.

Ông nhỏ Lục kích động đến mức muốn giãy đành đạch!

“Không có bồ nhí! Rồi rồi rồi, ông nhỏ Lục đây sau này sẽ không nhắc đến chuyện ly hôn nữa, mọi người cũng đừng lao tâm khổ trí nữa!”. Anh nói xong thì đi tới bên cạnh Ninh Giai âm, ôm chặt eo cô.

Hối hận khi về đại viện quá!

“Lục Bắc Trì! Con mà dám nữa, sau này đừng đến cái nhà này nữa!”. Bà cụ Lục tức giận nói.

Lục đại ma vương cũng trừng mắt nhìn anh một cái.

Cả đại gia đình chuẩn bị vào nhà ăn, Diệp Kiều kéo em dâu Ninh Giai âm, bảo Lục Tiểu Vũ đi tìm Lục Tiểu Cổn về ăn cơm.

Lục Bắc Trì vừa định vào nhà thì bị anh cả nhà mình chặn bên ngoài, trong sân chỉ còn lại hai anh em họ.

Lục Bắc Trì tỏ vẻ sợ ăn đòn nhin anh: “Anh cả làm gì thế?”

“Rốt cuộc là nguyên nhân gì mà muốn ly hôn?!”. Lục Bắc Kiêu không nhịn được mà hỏi.

Bình Luận (0)
Comment