Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1511 - Chương 1511:

Chương 1511:

Tiêu Đề: Nhóc con này! Cậu lừa tôi làm gì?!

Dựa theo lý giải của Lục Tiểu Cổn, đầu bát úp bị đám côn đồ kia đánh vào bụng, còn chảy máu!

Trong tình huống này đương nhiên phải đi bệnh viện!

Lục Tiểu Cổn kéo quần áo đồng phục của đầu bát úp kéo một mạch ra khỏi hẻm, dọc đường đầu bát úp khóc không ngừng. Nếu không phải nể tình cậu ta đang bị chảy máu thì cậu đã đạp cậu ta lâu rồi!

Đàn ông chảy máu không có đổ lệ, hơn nữa, những giọt nước mắt của kẻ hèn nhát này là vô giá trị.

Sau khi gọi taxi đến bệnh viện gần nhất, thiếu niên anh tuấn kéo một học sinh tiểu học nước mắt đầy mặt vào viện cấp cứu.

"Bác sĩ ơi, cậu ta bị người khác đá vào bụng nên chảy máu, trên quần toàn máu!" Lục Tiểu Cổn đứng bên đầu bát úp giống như phụ huynh, nói với bác sĩ cấp cứu. Nói xong cậu quay người đầu bát úp qua chỗ khác để bác sĩ xem mông cậu ta.

Đầu bát úp còn đang khóc, giống như Lâm Đại Ngọc.

Cậu ta không phải cũng họ Lâm sao?!

"Bác sĩ, bọn họ không đá vào bụng cháu. Không hiểu sao bụng cháu đau quá, còn chảy máu. Có phải cháu sắp chết rồi không?" Đầu bát úp nức nở nói.

"Chảy chút máu đã sợ như vậy, thất bại!" Lục Tiểu Cổn thực sự không chịu được dáng vẻ sợ hãi này của cậu ta, tức giận đến mức muốn đá cậu ta!

Nữ bác sĩ trung niên nhìn quần của đầu bát úp, trên mông có vết máu đậm rồi lại nhìn cậu, "Cô bé, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"

"11 tuổi tròn!" Lục Tiểu Cổn vừa dứt lời mới ý thức được gì đó không đúng, cậu nhìn bác sĩ, "Cậu ấy là con trai!"

Nữ bác sĩ: ". . ."

Cậu bé đẹp trai, cậu đùa cô sao?

Đầu bát úp xoay người qua ngẩng đầu nhìn Lục Tiểu Cổn với vẻ mặt uất ức!

Nữ bác sĩ kéo đầu bát úp đến trước mặt, nhìn cẩn thận mặt cô bé xác định là một bé gái, "Trước kia cháu đã từng thế này chưa?"

Đầu bát úp bỗng lắc đầu.

"Cô bé, cháu đang có kinh nguyệt lần đầu tiên!" Bác sĩ hòa ái nói.

Lục Tiểu Cổn: ". . ."

Tuy nói cậu vẫn là cái học sinh tiểu học, nhưng có kinh nguyệt là gì.

Không đúng!

"Thằng nhóc thối! Rốt cuộc cậu là trai hay gái?!" Lục Tiểu Cổn tức giận chất vấn.

Đầu bát úp im lặng nghẹn ngào.

"Cậu bé đẹp trai, cháu biết cô bé không? Sao cô bé là trai hay gái mà cháu cũng không biết thế?" Nữ bác sĩ cười nói.

"Cháu gặp trên đường!" Lục Tiểu Cổn thở phì phò nói, trừng mắt nhìn đầu bát úp đang khóc rấm rứt, đến bây giờ cậu vẫn chưa chịu tin cậu nhóc đó là con trai!

"Cổn gia, tôi là con gái mà..." Đầu bát úp ấm ức nói.

Lục Tiểu Cổn hoang mang.

Với mái tóc đen nhánh tạo kiểu bát úp, mặt thon gầy trông khống giống con gái chút nào, nhưng ngũ quan đều xuất sắc, làn da cũng trắng. Cô bé mặc đồng phục xanh trắng, chân đi đôi giày thể thao kiểu nam..

Lần đầu tiên nhìn thấy cô bé là trong phòng tắm nam ở bộ tư lệnh, khi ấy cậu tám tuổi, cô bảy tuổi.

Sau khi tỉnh táo, Lục Tiểu Cổn không nói gì, nghiến răng kiềm nén cảm xúc muốn đánh người!

"Dì ơi, có kinh nguyệt lần đầu là gì ạ?" Đầu bát úp nghẹn ngào nói.

"Có kinh lần đầu chính là lần đầu tiên tới chu kỳ kinh nguyệt của con gái... Cô nhóc, mẹ cháu chưa từng nói với cháu những thứ này sao?" Nữ bác sĩ nói với đầu bát úp.

Đầu bát úp lắc đầu, vẻ mặt cô đơn.

Nữ bác sĩ tiếp tục giảng giải cho cô bé, Lục Tiểu Cổn ra khỏi phòng cấp cứu. Cậu không thèm nghe những thứ này, trong lòng vẫn đang tức đây.

Mười phút sau, đầu bát úp ra khỏi phòng cấp cứu.

Lục Tiểu Cổn kéo cô vào một góc không người, đấu bát úp cúi thấp dầu, bác sĩ tốt bụng đưa cho cô một thứ gọi là băng vệ sinh và quần lót dùng một lần, đồng thời thay quần lót bẩn của cô, bây giờ cô bé đang mặc quần lót dùng một lần được dán bằng băng vệ sinh.

Cô như đứa trẻ phạm lỗi, cúi thấp đầu đứng trước mặt cậu thiếu niên cao hơn cô bé rất nhiều.

Lục Tiểu Cổn thô lỗ nắm cổ áo cô bé, "Nhóc con! Cậu lừa tôi làm gì?!"

Bình Luận (0)
Comment