Tiêu Đề: Nếu như bạn gái và mẹ cậu cùng rơi xuống nước…
Nghe ý tứ như vậy là Cổn gia đã có bạn gái rồi.
Lâm Dương đứng bên ngoài, không có lập tức đi vào làm phiền mọi người nói chuyện.
Lục Tiểu Cổn uống nước, đối với câu hỏi của Tiểu Mộc Đầu không giải thích, để bọn họ tự đoán.
“Tôi nói sao mà dạu gần đây tôi lại có cảm giác muốn yêu đương, hóa ra là anh xuân tâm chớp nở, nói đi, cả ngày hôm nay không thấy bóng dáng có phải đi chơi với bạn gái ở Cổ Thành không?” Lục Tiểu Vũ muốn đứng lên nhưng không đứng được, lại ngồi lại xuống ghế nhìn Lục Tiểu Cổn thẩm vấn.
Chuyện Lục Tiểu Vũ yêu đương cô còn kích động hơn, bời vì bình thường cậu rất ghét con gái.
“Khai thật đi, có phải là con trai không?” Tiểu Mộc Đầu hét lên, cố ý nói khích cậu.
Ly nước trong tay Lục Tiểu Cổn lập tức ném về phía cậu.
“Đàn ông Lục gia đều là đàn ông thẳng như thép, làm gì có thể cong được?” Lục Tiểu Vũ ghét bỏ nhìn Tiểu Mộc Đầu.
Chỉ là cô quả thật nghĩ không ra bạn gái của Lục Tiểu Cổn là ai.
“Lục Tiểu Cổn, nếu mẹ và bạ gái anh cùng rơi xuống nước anh sẽ cứu ai trước?” Lục Tiểu Vũ vội hỏi.
Cô lúc nhỏ cực kỳ tò mỏ một vấn đề này, vì Lục Tiểu Cổn lúc nhỏ rất yêu Diệp Kiều.
Lục Tiểu Cổn không thèm trả lời câu hỏi nhàm chán của cô, lập tức đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa thì đụng phải Lâm Dương.
“Xin lỗi, xin lỗi!” Lâm Dương bị dọa sợ lùi lại không ngừng nói.
“Có chuyện gì?” Lục Tiểu Cổn lạnh nhạt hỏi.
Cả ngày hôm nay cậu âm thầm theo cô không có hiện thân, cho nên khẳng định là cô không biết.
“Lâm Dương, em quay về rồi à!” Lâm Dương vừa mới mở miệng thì nghe thấy tiếng Khương Dao Dao từ trong sân truyền đến.
Lâm Dương nhìn Lục Tiểu Cổn một cái rồi đi về phía bọn họ, “Em vừa về, mọi người ăn gì chưa?”
“Anh chị tưởng em tối nay không về nên ra ngoài ăn trước rồi.” Khương Dao Dao nói.
Cô ta nhìn thấy Lục Tiểu Cổn đứng đó không xa, liên lên tiếng chào, Lục Tiểu Cổn liếc cô ta một cái rồi thôi, một chữ như ngàn kim, không lên tiếng.
…
“Dương Dương, vừa này chị thấy em đụng Lục Chiến Qua, may mà chị gọi em một tiếng, nếu không em đã bị mắng rồi.” Vừa vào đến phòng, Khương Dao Dao nói.
“Chị Dao Dao thật có lòng, em cũng bị dọa giật cả mình, vốn dĩ là muốn đi tìm chị, kết quả cậu ấy đột nhiên đi ra nên đụng phải, quá dọa người rồi.” Lâm Dương mở trắng mắt nói dối.
Cô hiện tại không sợ cậu ấy.
Chẳng qua là cô rất tò mò, cái người mặt lạnh như tiền như thế khi yêu đương sẽ có bộ mặt như thế nào, bạn gái cậu ấy chắc chắn là rất ưu tú.
Người như cậu ấy ánh mắt chắc chắn rất cao.
Mệt mõi cả ngày, vừa tắm xong, giờ cô vừa mệt vừa đói, phải kiếm cái gì lấp bụng trước đã.
Khương Dao Dao không có đi theo, tự mình cô đi ra ngoại, vừa ra khỏi cổng nhỏ thì gặp A Nam.
Cậu ấy là đến đây tìm cô, tìm rất nhiều khách sạn mới tìm được cô ở đây.
Bàn tay to thô của A Nam tóm lấy đầu cô xoa mạnh mái tóc ngắn của cô, “Đi, anh A Nam mời em đi ăn.”
Một lúc sau hai người ngồi xuống một quán ăn ở Cổ Thành, gọi một nồi lẩu gà đất.
“Anh A Nam, sao anh không tìm một chuyện đứng đắn mà làm, làm lưu manh thì có gì tốt?” Lâm Dương nhìn cánh tay xâm trổ của A Nam ghét bỏ nói.
Khóe miệng anh còn có vết bầm do hôm qua đánh nhau.
“Dương Dương, anh đây không phải là giang hồ bình thường, đây đây là người trong xã hội giảng đạo nghĩ, biết không?”
Lâm Dương, “ Tối hôm trước nếu không phải em nhận ra anh chắc anh đánh em luôn rồi”
A Nam, “ Đây không phải là nha đầu em đột nhiên xông đến gây chuyện sao?”