Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1540 - Chương 1540:

Chương 1540:

Tiêu Đề: Cổn gia đẹp như thế mà bị cô làm như không thấy!

Khương Dao Dao đứng một bên nhìn thấy cảnh này liền thấp giọng nói, “Dương Dương sao lại cùng loại người này thân thiết như thế…”

Cô cũng không phải muốn ở trước mặt Lục Tiểu Cổn nói xấu gì Lâm Dương mà chỉ muốn thể hiện mình là cô gái ngoan thôi, bất quá bộ dáng Lục Tiểu Cổn vẫn lạnh lùng như cũ không nhìn cô lấy một cái.

A Nam là nghiêm túc nói.

Tuy rằng mấy năm không gặp, nhưng những ký úc của Lâm Dương rỏ như mới ngày hôm qua, anh thực sự đau lòng thay cô gái lúc nhỏ được người thân yêu thương, trong mắt đám con trai hoang dã bọn họ cô như công chúa nhỏ, cô nên được bảo vệ và yêu thương.

“Anh A Nam, anh vẫn nên lo cho mình trước đi, đừng sống những ngày lăn lộn nữa, em sống rất tốt” Lâm Dương trừng mắt nhìn anh nói, không chú ý đến ánh mắt sắt nhọn của Cổn gia đang đứng đó, cô cho rằng anh đang đợi bạn gái của mình.

Hai người vừa đi vừa nói đã đi đến cổng, Khương Dao Dao lập tức đi lên phía trước, thân mật nắm lấy cánh tay cô, “Dương Dương, sao muộn như thế này em mới về?”

“Em cùng anh A Nam đi ăn cơm” Lâm Dương nói xong nhìn A Nam, “Anh A Nam, anh về đi, chúng ta liên lạc sau”

Lâm Dương đi đến trước mặt cô, bàn tay to lại muốn xoa đầu cô, Lâm Dương liền tránh ra, trừng trắng mắt nhìn anh, “Nha đầu ngoan, có gặp khó khăn gì thì liên lạc với anh.”

Bộ dạng anh nghĩa khí muôn trượng nói, khóe mắt lại liếc nhìn Lục Tiểu Cổn đang đứng dựa người bên khung cửa.

A Nam đi rồi, Lâm Dương và Khương Dao Dao đi vào khách sạn, Khương Dao Dao còn chào hỏi Lục Tiểu Cổn một tiếng, nhưng Lâm Dương thì hoàn toàn không nói câu nào với cậu.

Cổn gia đẹp trai như thế mà bị cô làm như không thấy.

“Lục Tiểu Cổn, anh có ăn cơm không, Tiểu Mộc Đầu đem đồ ăn của anh ăn hết rồi kìa” Trong sân, Lục Tiểu Vũ, Tiểu Bạch Thái và Tiểu Mộc Đầu đang ăn cơm, Tiểu Bạch Thái tự mình xuống bếp, nấu mấy món ăn gia đình rất ngon.

Mấy năm nay, Tiểu Bạch Thái các phương diện đều được Thái thủ trưởng dạy, luyện ra được một tay nghề khá tốt.

Lục Tiểu Cổn không trả lời cô cũng không đi vào khách sạn.

“Chắc chắn là lại muốn đi hẹn hò rồi” Tiểu Mộc Đầu nói, lấy chén cơm cửa Lục Tiểu Cổn tiếp tục ăn.

Lục Tiểu Vũ tức giận lấy đũa gỏ đầu cậu, “Ăn như heo, ăn cho mập đi rồi không ai thích”

Tiểu Mộc Đầu giống như nghe chuyện cười, “ Lục Tiểu Vũ, em thực sự cho rằng anh đây không lấy được vợ sao, chỉ cần anh ngồi đó thì những cố gái xếp một hàng dài ở Cố Thành đợi anh”

Tiểu Bạch Thái đem dầu qua muốn xoa cho Lục Tiểu Vũ, Lục Tiểu Vũ cũng không ngại, tháo tất ra cho cậu xoa.

Qua chuyện buổi chiều, bọn họ dường như trở lại những ngày trước kia, không có ngăn cách, lại trở nên thân thiết như xưa.

“Á! Tiểu Bạch Thái, cậu nhẹ chút, đau quá!” Lục Tiểu Vũ đặt cái chân trắng nõn nên đùi Tiểu Bạch Thái, để cậu xoa thuốc cho cô, cậu xoa đau đến Lục Tiểu Vũ la toáng lên.

“Chị Vũ, không mạnh tay thì thuốc không ngấm đâu…” Lục Tiểu Vũ chưa bao giờ kêu đau, lúc này là la toáng lên làm Tiểu Bạch Thái đau lòng không thôi.

“Được rồi, vậy cậu làm đi!” Lục Tiểu Vũ nắm chặt ghế mây nói.

Tiểu Bạch Thái không thể làm khác hơn là giúp cô xoa thuốc.

“ y… đau… nhẹ nhẹ chút” Lục Tiểu Vũ hít hà nói.

“Lục Tiểu Vũ, chị kêu như thế giống như thần nữ Đào Cốc kêu vậy!” Tiểu Mộc Đầu tùy tiện nói đùa với cô.

“Đào Cốc là ai?” Lục Tiểu Vũ cau mày hỏi.

Lúc này, Tiểu Bạch Thái bất tri bất giác đứng bật dậy, khí thế hung hăn đi về phía Tiểu Mộc Đầu, Tiểu Mộc Đầu liền đứng lên muốn chạy, “Diệp Nhất Mộc, cậu đứng lại, lão tử mà đuổi kịp là cậu chết chắc”

Tiểu Mộc Đầu nào chịu dừng lại, bị Tiểu Bạch Thái đuổi chạy loanh quanh trong sân, còn Lục Tiểu Vũ thì dùng điện thoại ra từ “Đào Cốc”

Bình Luận (0)
Comment