Tiêu Đề: Nếu tôi có thể thi đậu?
Hai chữ bạn gái khiến Tiểu Bạch Thái ngại ngùng nghĩ tới ngũ chỉ cô nương.
“Chị Vũ, em nói đùa với chị đó, em không có bạn gái đâu!” Tiểu Bạch Thái cười cười, trên miệng hiện hai má lúng đống tiền nhàn nhạt.
Đôi mắt sâu xa nhìn cô chăm chú.
Lục Tiểu Vũ sững sờ, sau đó phản ứng lại càng tức hơn, “Đùa? Thái Dư Bạch! Lá gan cậu cũng to thật, dám giỡn mặt với tôi, có mục đích gì?”
Hại cô ghen với cậu!
“Cái gì, nào có mục đích gì đâu…” Nghĩ tại chị ngốc đó.
Nhưng cô vẫn vô tâm như trước, chỉ coi cậu như một đứa em trai.
Nhưng chỉ cần giống như trước đây, cậu nguyện ý làm em trai của cô.
Trong ba bốn năm nay, cậu mỗi ngày đều nhớ lại nhưng hồi ức khi bọn họ ở cùng nhau, đương nhiên trong đó cũng có Lục Tiểu Cổn, có Tiểu Mộc Đầu.
Cậu vừa dứt lời, liền thấy Lục Tiểu Vũ nhảy lò cò lại giơ chân đá cậu một cái, cậu vội nắm lấy chân cô, “Chị Vũ, chân chị bị thương, dùng tay đánh là được rồi.”
“Lấy tay đảnh chỉ tổ đau tay tôi” Lục Tiểu Vũ trừng mắt nhìn cậu, “ Thái Dư Bạch, nếu cậu có bạn gái rồi thì đứng giấu tôi”
Nếu cậu có bạn gái rồi cô nhất định sẽ không chơi cùng cậu nữa.
Chẳng qua là, qua kỳ nghĩ hè là bọn họ chia tay nhau rồi, dù sao thì không thể giống như lúc nhỏ nữa.
Tiểu Bạch Thái: Tôi có bạn gái rồi thì sẽ nói với chị đầu tiên, bởi vì đó chính là chị.
Cậu chua xót nghĩ, cô đến khi nào thì mới biết được chứ?
Không xem cậu là em trai nữa mà xem cậu như một người đàn ông.
Lục Tiểu Vũ và Tiểu Mộc Đầu chưa đi, 3 người bọn họ đi về khách sạn.
Huấn luyện quân sự được yêu cầu vào đầu năm đầu tiên của trường trung học, vì vậy lớp học thường được báo danh sớm hơn so với các lớp khác.
Đến lúc sắp chia tay Tiểu Bạch Thái trong lòng rất vắng vẻ, làm chủ mời hai người đi ăn một bửa.
Hai thiếu niên muốn uống rượu, bị Lục Tiểu Vũ ngăn lại, kết quả là khi uông rồi thì theo lời Tiểu Mộc Đầu chính là thứ nước thần kỳ.
“Chị Vũ, đến nay em vẫn chưa rỏ chị làm sao mà thi lên trung học vậy?”
Lục Tiểu Vũ vổ bàn: “Tiểu Bạch Thái, cậu cho rằng tôi vẫn là người đội sổ của năm đó sao?”
Lúc nhỏ cô cho rằng thành tích học của Tiểu Bạch Thái không bằng cô, lớn lên một chút mới biết, cậu nghĩ khí cô ý làm bài sai để đúng chót với cô.
“Tiểu Bạch Thái, cậu có biết không, chị Vũ của cậu học kỳ đầu tiên đã chuẩn bị cho kỳ thi lên cấp rồi, vì để mở nhà trọ này, vì gặp lại cậu..,”
“Tiểu Mộc Đầu, cậu im miệng thì chết sao?” Lục Tiểu Vũ muốn đứng dậy đánh người, “Ai vì cậu ta chứ, chị đây là người có tế bào nghệ thuật tốt có được không!”
“Nghệ thuật chị có với tới không, chị là đứa lưu manh!” Tiểu Mộc Đầu cười nhạo cô.
Mà Tiểu Bạch Thái vì lời của Tiểu Mộc Đầu mà ngơ ngác.
Cậu tin cô ấy đến đây là vì cậu.
Trừ việc xem cậu như một người đàn ông, cô ấy đối với cậu tốt biết bao.
Tiểu Bạch Thái phát hiện bản thân cực tốt.
Năm đó cô vứt chiếc nhận cậu tặng đi, nói cậu là em trai cô làm cậu tức giận theo cha mẹ đến đây, đi cũng không chào cô một tiếng.
Sau này lại cố ý cách xa coo, mỗi lần gọi video đều tìm Tiểu Mộc Đầu không tìm cô.
Tối hôm đó trong lòng Tiểu Bạch Thái âm thầm ra quyết định.
Bắt đầu học cao trung năm nhất, Lục Tiểu Vũ, Tiểu Mộc Đầu, Lục Tiểu Cổn bị phân ra không cùng lớp.
Trên bầu trời mặt trời thiêu đốt, huấn luyện quân sự sôi nổi.
Các chàng trai và cô gái mặc đồng phục rằn ri xếp thành hàng, giao quan đang gọi tên để điểm danh.
“Lục Tiểu Vũ”
“Có”
“Trần Đan”
“Có”
“Thái Dư Bạch”
Lục Tiểu Vũ:”Chết tiệt, có phải bị say nắng rồi không?”
“Bạn học này bạn nói gì?” Vị giáo quan nghiêm khắc nghe Lục Tiểu Vũ than thở nghiêm nghị hỏi.
“Báo cáo giáo quan, em bị say nắng, xin nghỉ ạ!” Lục Tiểu Vũ lớn tiếng nói khí thế mười phần làm gì giống say nắng chứ!
“Nghỉ! Chạy hai vòng cho tôi!” Giao quan nghiêm khắc nói.
Lục Tiểu Vũ không thể làm gì khác hơn là rời khỏi hàng.
Mẹ nó! Thế mà nghe được tên của tên Tiểu Bạch Thái hỗn trướng đó!
“Thái Dư Bạch, bạn học Thái Dư Bạch có không?!” Giáo quan nghiêm nghị hỏi lại.
“Báo cáo có! Vừa nãy em ngủ quên không nghe thấy!” Giọng một nam sinh nghịch ngợm trong hàng lên tiếng, Lục Tiểu Vũ đang chạy cách đó không xa có cảm giác như đang nằm mơ.
Cậu vừa dứt lời, cả lớp liền cười vang.
“Cậu giỏi lắm, chạy năm vòng!” Giáo quan nghiêm nghị nói.
Thật tình không hiểu sao nam sinh này thật thà như thế, không sợ bị phạt sao?!
Ở hàng cuối cùng bạn học Thái Dư Bạch lập tức bước ra khỏi hàng chạy đuổi theo Lục Tiểu Vũ.
Giáo quan: lần đầu tiên thấy người bị phạt mà còn vui vẻ như thế!
Lục Tiểu Vũ chạy dưới hàng cây, thấy Tiểu Bạch Thái mặc đồ rằn ri chạy tới, hai tay cô nắm chặt lại, chỉ thấy tên tiểu tử thúi đó cười tét miệng chạy đến.
Chạy bắt kịp cô, cậu liền thu lại nụ cười, nghiêm tranh hành quân lễ với cô, “Báo cáo tư lệnh Lục! Phó quan của ngài Tiểu Bạch Thái đến báo cáo!
Lục Tiểu Vũ mặc đồ rằn ri nhìn tên tùy tùng ngày xưa đã cao lớn hơn mình rất nhiều, cô cắn chặt răng dưới, sau đó nâng chân lên đạp cậu một đạp!
“Về sau còn dám làm phản thì thử xem!”
“Không dám nữa, không dám nữa!
Lúc này giáo quan thổi còi, hai người bọn họ vội chạy đi!
Lục Tiểu Vũ, “Tiểu tử thúi, về sao không nói một tiếng?”
Tiểu Bạch Thái:” Cho chị bất ngờ!
Lục Tiểu Vũ: “Ai bất ngờ? Cậu làm hại chị đây ngày đầu tiên đã bị phạt!”
Tiểu Bạch Thái: ”…”
…
Một năm này Lâm Dương vì tập trung cho học tập, như con mọt sách đến nỗi tóc cũng không có thời gian cắt đi.
Lúc này tóc đã dài, tự lấy kéo cắt, theo như lời của Lục Tiểu Cổn nói thì như chó gặm.
“Dao Dao, còn nửa tháng nữa là thi chuyển cấp rồi, con có thể học Dương Dương tập trung học được không, suốt ngày trang điểm, còn nhỏ xíu mà thoa môi son đỏ chét, đến lúc thi thì làm sao?” Ông nội Khương nhìn Khương Dao Dao thì buồn phiền nói.
Mà Lâm Dương từ thứ hai đến cuối tuần, trừ lúc ăn cơm ra thì không thấy xuống lầu.
Ông nội lại khên Lâm Dương nữa rồi!
Khương Dao Dao không phục nói, “Chăm chỉ không thể nói là thành tích tốt được? Em ấy tối ngày học học, lúc thi cũng không ra sao đó thôi!”
“Con, cái con nhỏ này! Con còn cải!” Ông nội Khương muốn đánh Khương Dao Dao.
Khương Dao Dao vội chạy đi.
Nhìn Khương Dao Dao đi vào phòng, Lâm Dương quả thật đau đầu.
“Lâm Dương, em chăm chỉ thì có ít gì? Có ý đồ gì? Muốn ông nội khen sao?!” Khương Dao Dao chăm biếm nói.
Lâm Dương không lên tiếng, trong lòng Khương Dao Dao rất ghét cô, trước này cô liền cố gắng hạ thấp chính mình, không thể ông nội khen cô mấy câu mà cô ta đã ghen ghét với cô như thế rồi!
“Em cho rằng em có thể thi lên trường trung học tốt nhất sao? Nằm mơ đi!” Khương Dao Dao nói, “Nghe rỏ đây! Tuy rằng thành tích của chị không bằng em, nhưng cậu chị đã đáp ứng chị rồi, sẽ tiêu một khoảng tiền để chị vào trung học đó!”
Cho nên đây chính là lí do cô không muốn nổ lực!
Lâm Dương không phục.
“Nếu em có thể thi đỗ thì sao?” Lần đầu tiên cô cải lại Khương Dao Dao.