Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1582 - Chương 1582:

Chương 1582:

Tiêu Đề: Chị Vũ, chị hy vọng tôi giúp cô gái khác gội đầu?

Ý ngoài lời của anh là, cô là vợ anh.

Cả nhà cũng không thể khuyên được anh uống thuốc, chỉ mình cô khuyên, anh mới bằng lòng nghe!

Sau khi hiểu rõ ý ngoài lời của anh, Lâm Dương lập tức đỏ mặt, đỏ đến tận bên tai.

Tay anh âu yếm xoa đầu cô, “Đỏ mặt cái gì?”

Làn da cô vốn đã trắng ngần, hơi biến hóa chút đã rất dễ chú ý.

“Còn chưa đồng ý làm bạn gái của anh đâu…… Huống chi là vợ!” Lâm Dương nhìn anh đeo khẩu trang, bĩu môi nói.

Chỉ là lời này cô mới nói xong, đã cảm nhận được anh tức giận!

Cánh tay bị anh kéo lấy, anh kéo cô về phía góc không người, đáng sợ tới mức trái tim nhỏ của cô run lên.

“Không đồng ý làm bạn gái anh? Lời này nói thật?” Cánh tay rắn rỏi của anh ôm eo cô, cúi đầu, hai mắt trừng cô, trong giọng nói đầy sự uy hiếp.

Lâm Dương quả thực khóc không ra nước mắt.

Nhìn tư thế của anh, sao cô dám gật đầu nói chứ?!

“Không phải bạn gái anh, còn bảo anh uống thuốc ư?” Anh lại nói.

“Anh Lục! Em sai rồi! Tạm thời em còn chưa thích ứng với thân phận bạn gái mà……” Lâm Dương vội vàng thức thời giả vờ lúng túng nói.

Cổn gia đeo khẩu trang, trừng cô một cái, cắn răng nói: “Em nên thấy may mắn rằng anh bị cảm, bằng không, miệng em hiện tại đã bị anh hôn cho sưng lên!”

Lâm Dương: “……”

Hôn cho sưng……

Trong lòng cô vừa hoảng vừa kích động.

Cô không tự giác mà lại nhớ tới nụ hôn bá đạo, cuồng dã đêm đó……

Bị anh túm tiếp tục đi phía trước, đi về phía phòng khám trong đại viện.

Trong phòng ngủ, anh ngồi ở sô pha bên cạnh cửa sổ sát đất, nhìn động tác cô cẩn thận pha nước uống thuốc, sau đó, thật cẩn thận bưng qua đây.

Tuy anh rất không tình nguyện, anh vẫn nhận, ngoan ngoãn uống.

Lục Tiểu Vũ thấy Lục Tiểu Cổn đang uống thuốc, hưng phấn không thôi, từ nhỏ đến lớn Lục Tiểu Cổn không uống thuốc mấy lần, thân thể không có tính kháng thuốc, uống thuốc trị cảm chắc chắn anh sẽ khỏe lên, anh hết bệnh rồi, cô ấy cũng không cần chịu tội theo!

“Tương lai chị cũng nhất định tìm một chàng trai giống đàn ông Lục gia, nghe lời vợ nói!” Lục Tiểu Vũ đeo khẩu trang trở lại phòng mình, nâng giọng nói.

Em trai 24 tuổi của cô, bạn học Thái Dư Bạch đang ngồi trên bàn học tính toán một đề vật lý, nghe được lời cô nói, nhanh chóng vận chuyển đại não, lập tức ngừng tự hỏi, nghiêng người nhìn cô.

Tiểu Bạch Thái: Trước mắt chỉ có một người, hay chị ấy nói mình? Tuyệt đối nghe lời hơn đám đàn ông Lục gia!

Cuối cùng cậu cũng không hỏi ra, sợ nhận được đáp án giống như năm mười hai tuổi ấy.

Cô coi cậu là người anh em, cậu lại coi cô là vợ tương lai!

“Thằng nhóc thúi, ánh mắt cậu kiểu gì thế? Mau giúp tôi gội đầu, Lục Tiểu Cổn chịu uống thuốc rồi, buổi biểu diễn vào chiều của tôi có hy vọng!” Lục Tiểu Vũ thấy cậu nhìn chằm chằm mình, đi ra trước, vỗ xuống đầu cậu nói.

Y như chị cả sai sử đàn em.

“Bị cảm, đừng tắm gội!” Cậu ngửa gương mặt đẹp trai, tuấn tú nhìn cô rồi nói.

“Cậu không giúp tôi gội, tự tôi làm!” Lục Tiểu Vũ nói rồi đi về hướng phòng vệ sinh.

Tiểu Bạch Thái bất đắc dĩ cười, vội đuổi theo.

……

Mái tóc dài của cô gái ướt dầm dề, ngồi ở ghế dựa nhìn gương, chàng trai đứng ở phía sau cô, cầm khăn lông, không ngừng lau khô.

“Tiểu Bạch Thái của chúng ta đẹp trai hơn nhiều anh đẹp trai tiệm cắt tóc gội đầu! Nếu cậu đến tiệm cắt tóc đi làm, chắc chắn có không ít nữ khách hàng điểm danh muốn cậu gội đầu!” Lục Tiểu Vũ nhìn khuôn mặt tuấn tú của cậu trong gương, nhịn không được ca ngợi, lại nói lời trêu ghẹo cậu.

“Chị Vũ, chị hy vọng tôi giúp cô gái khác gội đầu?” Tiểu Bạch Thái ngồi ở trước bàn trang điểm, ngón tay nâng cằm cô, nâng mặt cô lên, khóe miệng cười tà, buồn bã nói.

Rốt cuộc là cậu không đủ đẹp trai hay là không đủ đàn ông?

Sao cô không động lòng với cậu cơ chứ?

Bạn học Thái Dư Bạch rất buồn bực trong lòng!

Thậm chí cậu còn hoài nghi cô là gay!

Bình Luận (0)
Comment