Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1585 - Chương 1585:

Chương 1585:

Tiêu Đề: Bị cậu mắng bật khóc

Nghe lời cô nói, cơn tức trong lòng Tiểu Bạch Thái càng không hạ được!

Cậu lập tức dừng xe đạp, chân dài chống xe, cúi đầu, trừng cô!

“Đạp hỏng là tốt nhất! Về sau không cho chị đi!” Bạn học Thái Dư Bạch đen mặt, ngữ điệu cực kì dữ, hai mắt trừng cô, hoàn toàn không có vẻ dịu dàng lúc trước, bá đạo quản cô!

Nhớ tới hình ảnh cô bị lão già kia nắm tay, ngực cậu như có đám lửa đang thiêu đốt!

Giận không thể át!

Lục Tiểu Vũ lại lần nữa bị cậu dọa sợ, cô ngửa mặt, há hốc mồm nhìn gương mặt lạnh lùng đen xì của cậu.

“Tiểu Bạch Thái, cậu đang quản tôi à?” Bị cơn tức của cậu dọa đứng hình, giọng Lục Tiểu Vũ dịu dàng khác thường.

Trước nay đều chỉ có cô quản cậu, ra lệnh cho cậu!

Đêm nay, phó quan là cậu, dám quản tư lệnh là cô!

Hơn nữa còn rất cứng rắn!

“Tôi quản chị thì thế nào?! Lục Chiến Vũ! Chị là đồ ngốc sao?! Lúc lão già kia sờ tay chị, tại sao chị không hất ra trước?! Tôi vừa mới đánh ông ta, chị còn kéo tôi! Buổi tối không cho chị ở lại ăn cơm với những người đó, chị càng muốn đi! Lục Chiến Vũ, đầu óc chị bị nước vào sao?! Có thể làm chuyện khiến người ta bớt lo được không?! Có phải chị muốn lão già kia quy tắc ngầm chị thật mới chịu không?!” Đôi tay cậu giữ bả vai cô, hung tợn nói.

“Cậu nói cái gì? Tôi muốn bị ông ta quy tắc ngầm?” Câu cuối cùng cậu măng cô, thực sự đã dẫm tới cái đuôi Lục Tiểu Vũ, sư tử nhỏ vốn mặc cậu mắng thoáng cái xù hết lông lên!

“Chẳng lẽ không phải sao?! Trước nay chị đều có tính tình tranh cường háo thắng, tôi cũng biết, chị sẽ không cam tâm làm một người đóng thế võ thuật!” Thái Dư Bạch cắn răng phản bác.

Cậu vừa nói lời này, Lục Tiểu Vũ đẩy ngực cậu ra, lập tức xuống dưới xe đạp, đi được vài bước, cô xoay người trừng cậu.

“Thái Dư Bạch! Từ nay về sau, cậu mẹ nó đừng đi theo tôi nữa! Càng đừng mẹ nó quản tôi! Cậu không có tư cách! Bớt lo? Tôi mẹ nó muốn cậu phải nhọc lòng sao?! Cậu biến đi đi!” Lục Tiểu Vũ ngửa mặt, trừng cậu còn đang chống chân ngồi trên xe đạp, lên tiếng mắng.

Mắng xong, cô lập tức xoay người, bước nhanh đi lên trước!

Cô cũng nổi giận, trái tim bị lửa giận thiêu đốt vừa run rẩy vừa đau đớn.

Tên khốn này, còn nói cô muốn bị lão già ghê tởm đó quy tắc ngầm!

Ở trong mắt cậu, Lục Chiến Vũ cô thế mà là cái loại người vì tranh cường háo thắng mà không từ thủ đoạn!

Cô cho rằng, người hiểu cô nhất trên thế giới là cậu, người đối xử với cô tốt nhất, có kiên nhẫn nhất cũng là cậu, kết quả hoàn toàn tương phản, cậu lại là người không hiểu cô nhất!

Càng nghĩ trong lòng càng tức, cũng càng khó chịu, tên khốn này, ngần ấy năm ân cầ với cô, đối xử tốt bằng mọi cách, chính là vì tuân thủ ước định khi còn nhỏ thôi nhỉ?

Có lẽ cậu đã sớm phiền cô rồi!

Hốc mắt cô ươn ướt nóng lên, trong mắt có chất lỏng muốn chảy ra, tròng mắt hơi khô, có chútđau.

Cô là một cô gái trước nay không dễ khóc, lúc này, thế mà có nước mắt chảy ra……!

Cậu ta biến xừ đi!

Cô tức giận đến độ ở trong lòng mắng to, hung hăng lau khóe mắt ướt át, càng bước thêm nhanh, bóng hình cao gầy nhanh chóng đi trên đường cái, không quay đầu lại xem một cái!

Tiểu Bạch Thái ngồi chống chân trên xe đạp, trong miệng ngậm thuốc lá, nhìn bóng cô, nghĩ đến lời vừa rồi của cô, trái tim anh cũng bốc lửa giận.

Hóa ra mấy năm nay cậu vẫn mẹ nó một bên tình nguyện!

Cô không muốn cậu nhọc lòng, đều là cậu không có lòng tự trọng!

Dưới ánh đèn đường, thiếu niên hung hăng hút thuốc, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng hình nhỏ nhắn sắp biến mất.

Còn không phải cậu không có lòng tự trọng thôi sao?!

Cổ tay cậu thoáng dùng sức, ném tàn thuốc chính xác vào cống nước ngầm, dẫm lên chân đạp xe đạp, đuổi theo về phía bóng người sắp biến mất!

“Lên xe!” Cách cô không xa, cậu xụ mặt, nâng giọng gọi về phía cô ở trên đường cái, là ngữ điệu ra lệnh.

Bình Luận (0)
Comment