Tiêu Đề: Em chúc anh nhìn thấy mỹ nữ là buồn nôn, với rối loạn chức năng dương cương!
“Trần Tiểu Quả! Em nhìn xem chuyện tốt em làm này!” Đại thiếu gia Diệp mới vừa cởi bỏ áo sơmi, đã phát hiện trên ngực trên da cũng dính vào bơ, tức giận đến độ xoay người nói với Trần Tiểu Quả đứng ở trong phòng anh, còn không cho anh sắc mặt tốt.
Thiếu nữ 14 tuổi buộc tóc đuôi ngựa, khuôn mặt hình trứng ngỗng hoàn mỹ, trên gương mặt trắng nõn trong suốt toàn là biểu cảm ghét bỏ, đặc biệt là cặp mắt to tuyệt sắc di truyền từ mẹ cô trừng anh thẳng tắp!
“Nha đầu em đấy! Em phá hủy chuyện tốt của anh em, còn có lý?! Nha đầu thúi không có lương tâm!” Đại thiếu gia Diệp cũng trừng cô, khi nói chuyện, anh cởi sơ mi trắng dính bơ, vứt đi ngay trước mặt cô!
“Diệp Nhất Mộc! Anh làm loạn quan hệ nam nữ, anh còn có lý?!” Thiếu nữ vừa cao vừa gầy, mặc quần jean, áo hoodie màu trắng gạo tiến lên vài bước, lạnh giọng phản bác.
Đại thiếu gia Diệp trần trụi nửa người trên tức giận đến độ xoay người, bước ra một bước tới trước mặt Trần Tiểu Quả, nhéo gương mặt cô, giọng anh vừa tức giận vừa buồn cười: “Anh bảo này Trần Tiểu Quả! Đầu tiểu nha đầu em đến tột cùng có cái gì?! Em là mẹ của anh à? Quản chặt thế?! Mẹ anh cũng chưa từng quản anh như thế! Mà nói nữa, hôm nay anh trai em vừa vặn mười tám tuổi! Người trưởng thành rồi, hẹn hò, vui chơi, thì làm sao?! Cần đứa trẻ như em quản cái gì?! Nha đầu thúi này! Mấy năm nay anh thương em uổng rồi!”
Anh từ nhỏ đã thích trêu cô chơi, thường xuyên bắt nạt cô, tiểu nha đầu cũng thích dỗi anh, bẩm sinh đã thích đối nghịch với anh, hố anh không chút nào nương tay!
Nhưng anh cũng thương cô, mấy năm na, không thiếu lần đưa đồ đúng sở thích của cô, có cái gì ăn ngon chơi vui cũng nghĩ đến cô.
Đó là thương cô em ruột đấy!
“Anh Tiểu Cổn, chị Tiểu Vũ bọn họ yêu đương, sao em lại mặc kệ?! Cố tình quản anh?! Đồ sói mắt trắng em đấy! Có phải chỉ không ngóng trông anh trai em tốt lành không?!” Đại thiếu gia Diệp lại nói.
“Hừ! Anh còn có mặt mũi theo chân so với bọn họ á?! Anh với cô gái đó có kết hôn không?!” Trần Tiểu Quả trừng anh, ghét bỏ hỏi.
“Kết hôn?! Chuyện xa xôi như thế, ai mà muốn?!” Đại thiếu gia Diệp buông cô ra, buồn cười, nói rồi, anh xoay người đi đến bên tủ quần áo. Tủ quần áo của anh toàn tây trang đặt làm.
“Không lấy kết hôn làm mục đích thông đồng, đều là chơi lưu manh! Cấcnh Tiểu Cổn, anh Tiểu Thái đều tính kết hôn!” Trần Tiểu Quả cả giận nói.
Tiểu Mộc Đầu: “……”
Anh lại xoay người lần nữa, trừng cô, cắn răng nói: “Tiểu nha đầu!”
“Bài tập không đủ nhiều đúng không?! Thi cấp ba đã nắm chắc rồi đúng không?! Anh nói em mới lớn chút xíu, biết cái gì?!” Tiểu Mộc Đầu mặc một chiếc áo sơ mi trắng, lại xoay người lần nữa, quở mắng cô.
“Cái gì em cũng hiểu! Diệp Nhất Mộc, em chúc anh nhìn thấy mỹ nữ là buồn nôn, với rối loạn chức năng dương cương!” Đây không phải chúc phúc, là lời nguyền rủa!
Rối loạn chức năng dương cương!
Thế mà cô cũng biết!
Đại thiếu gia Diệp lại lần nữa bị tiểu nha đầu này dọa sợ!
“Trần Tiểu Quả, em đứng lại đó cho anh! Thành thật khai mau, sao em biết từ này?! Ai dạy em?! Tiểu nha đầu em, không học cho tốt đi!” Anh đuổi theo cô đã sắp ra khỏi phòng, nói với tư thế như anh trai quản em gái.
“Còn không phải bị tra nam anh mưa dầm thấm đất!” Trần Tiểu Quả xoay người, trừng anh nói.
Diệp Nhất Mộc: “……”
Anh từng nói qua trước mặt cô vào lúc nào?!
Trần Tiểu Quả le lưỡi với anh, lanh lẹ chạy mất!
Lúc Đại thiếu gia Diệp lại xuống tầng lần nữa, đã nhận được ánh mắt trào phúng đến từ những người anh em tốt của anh, anh tức giận đến độ khẽ cắn môi.
“Thành niên thì thế nào?! Bạn gái nhỏ của anh còn phải nhiều năm nữa mới trưởng thành đấy!” Cổn gia nhìn về phía Tiểu Mộc Đầu nằm liệt bên cạnh anh, nói ra chân tướng.