Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1601 - Chương 1601:

Chương 1601:

Cậu của trước kia không phải như vậy.

Trong trí nhớ của Lâm Dương, cậu vẫn luôn vô cùng lạnh lùng, sau nụ hôn của nửa năm trước, hình tượng lạnh lùng của cậu trước mặt cô liền dần dần sụp đổ, đặc biệt là gần đây nhất, càng ngày càng lưu manh.

Nội tâm Cổn gia: Vợ nhỏ lớn rồi, cũng dần thông minh hơn, gia đây là đang dụ dỗ cô ấy!

Tiểu Mộc Đầu ồn ào: Cô, làm bài tập thì không thể nào làm bài tập được rồi! Cổn gia, ngài mới vừa khen ai vậy? Có quan hệ gì với cậu thế? Mau giới thiệu cho mọi người làm quen đi, không thấy cô ấy lên tiếng gì cả.

Cổn gia phục hồi khí phách: Chị dâu cậu!

Cách một lớp màn hình, Lâm Dương đỏ cả mặt.

Cậu như vậy là công khai với cha mẹ người thân của cậu sao?

Sau đó, cô liền nhìn thấy được lì xì đầy khắp màn hình!

Các vị trưởng bối đang xếp hàng phát lì xì, mà người đầu tiên, đương nhiên là nữ vương Kiều! Người thứ hai giành thể hiện là Diệp Thành tử!

Câu nói “M* nó cậu hai của tôi ơi! Rõ ràng là em dâu mà!” của Tiểu Mộc Đầu, cũng bị bao phủ trong biển lì xì!

Cuối cùng là bao lì xì do dì Ưu Ưu gửi, trên bao lì xì còn có viết “Chúc mừng Tiểu Cổn nhắc đến cô vợ nhỏ!”

Lâm Dương không kịp nhấn mở từng bao lì xì ra, chỉ nhìn thấy mọi người đang giành nhau.

Bác cả Diệp: Sao không thấy bao lì xì của người phải làm cha chồng nào đó vậy? Kỳ lạ quá rồi đó!

Ý anh ta đang muốn ám chỉ Đại ma vương Lục!

Trong khi đó, Đại ma vương Lục còn đang trò chuyện riêng với nữ vương Kiều!

Đại ma vương Lục: Bà xã, cho phép anh chi quá hạn mức tiền sinh hoạt của tháng sau nữa nha?

Trong Wechat của Đại ma vương Lục chỉ có mấy đồng tiền, mà còn là do giành lì xì kiếm được, thật không uổng với danh hiệu nam chính nghèo nhất trong lịch sử!

Nữ vương Kiều vô cùng hào phóng mà chuyển 20000 qua cho Đại ma vương Lục, làm cho Đại ma vương Lục nhìn vào màn hình mà ngây ngốc.

Đại ma vương Lục: Dùng 50 lần lấy thân gán nợ!

Nữ vương Kiều: Không! Cần! Trả!

50 lần!!!

Trong lòng thầm nghĩ, anh cũng rẻ thật, một lần có 400 tệ!

Đại ma vương Lục: Không, giữa anh và em, thiếu nợ gán thân, cũng là lẽ thường tình thôi.

Nữ vương Kiều: Anh vẫn nên trả tiền cho em đi!

Đại ma vương Lục: Anh càng muốn lấy thân gán nợ hơn.

Nữ vương Kiều liền gửi một bức meme hình đầu dưa hấu khóc thút thít “Trái tim bảo bảo thật đau xót”

Đại ma vương Lục nhìn vào màn hình mà nở nụ cười, rồi gửi vào trong nhóm một bao lì xì lớn “999999”, ngay sau đó người cha chồng tương lai là anh liền quay sang nhắn riêng với Lâm Dương, chuyển khoản “10001”.

Đối mặt với thông báo chuyển khoản riêng

đến từ cha mẹ chồng tương lai, hơn nữa còn đều là 10001, Lâm Dương liền sợ hãi tới mức không dám nhận, chụp màn hình lại gửi qua cho Lục Tiểu Cổn.

Cổn gia: Nhận hết đi! Anh đã công khai trong nhóm rồi, hai người họ cho em lì xì đó chắc là, quà gặp mặt!

Đại ma vương Lục cùng nữ vương Kiều đúng là cao tay!

Lâm Dương: Hình như không hay cho lắm, em phải nói gì với hai người họ đây?

Cổn gia: Cảm ơn cha mẹ!

Lâm Dương nhìn hai chữ “Cha” “Mẹ” trên màn hình, sống mũi liền có hơi cay, hai mắt cũng nhoè đi.

Cổn gia: Có biết tại sao là mười nghìn lẻ một không? Ý muốn nói là trong trăm chọn một!

Cậu còn biết, quà gặp mặt mà năm đó ông nội cậu tặng cho nữ vương Kiều cũng là “Trong trăm chọn một”!

Lâm Dương đang dần hoàn hồn lại, thì nhận được tin nhắn của Diệp Kiều: Dương Dương, đây chỉ là món quà gặp mặt nhỏ, con cứ nhận trước đi, cùng đừng khách sáo với dì nữa! Dì đã biết quan hệ của hai đứa từ lâu rồi, trong lòng cũng sớm coi con như con cái của mình! Chúng ta từ lâu đã là người một nhà rồi!

Cách một lớp màn hình, nhìn thấy tin nhắn gửi tới từ nữ lão đại ngồi trên một đế quốc thương nghiệp khổng lồ, Lâm Dương càng thấy cảm động hơn.

Bọn họ là nhà hào môn đó, một cô bé mồ côi như cô, thì có được tài đức gì đâu chứ?

Nhưng từ trước đến nay Diệp Kiều không hề có chút phân biệt dòng dõi gì cả,, mà cả nhà Lục gia cũng là như thế.

Huống chi, chỉ cần con trai cô thích, thì đó chính là tốt nhất!

Đang khi Lâm Dương còn nghẹn ngào rưng rưng, thì đại tá Lục đã gửi tin nhắn đến cho cô: Con gái, sau này nhờ con giúp đỡ cho Lục Chiến Qua nhiều hơn! Nếu như nó dám bắt nạt con, cứ nói cho chú, có chú chống lưng cho con!

Những lời đại tá Lục nói đều là sự thật.

Lần trước, sau khi nghe Diệp Kiều kể thân thế của Lâm Dương, anh liền đi điều tra thử. Lúc cha mẹ Lâm Dương còn tại thế, anh đã từng hợp tác với bọn họ nơi biên giới, nên cũng coi như là chiến hữu!

Bình Luận (0)
Comment