Tiêu Đề:
Trong phòng tắm nhỏ, bởi vì có sự hiện diện của anh nên trông càng chật hẹp hơn.
Trần Tiểu Quả thân dưới mặc váy trắng, thân trên chỉ còn một cái nội ý hai tay ôm chặt ngực, không dám quay người. Nghe thấy tiếng bước chân rầm rầm phía sau, hẳn là anh đang xả nước lạnh.
"Anh nhanh ra ngoài đi!" Cô thúc giục.
Cậu cả Diệp đứng bên bồn rửa tay, nghiêng đầu nhìn về phía bóng hình xinh đẹp đang đứng bên vòi hoa sen trong cùng, khóe miệng nhếch lên, "Nhóc con, em có cởi sạch thì anh của em cũng không giở trò cầm thú với em đâu, chúng ta là anh em, hiểu không?! Có gì mà ngại!"
"Cút!" Trần Tiểu Quả nghiến răng nghiến lợi vẫn ôm chặt ngực không dám quay đầu.
Cậu cả Diệp làm ướt một chiếc khăn bằng nước lạnh mới rời khỏi phòng tắm.
Sau khi anh đi, Trần Tiểu Quả cúi người nhìn đường cong vốn đã nảy nở của cô, khóe miệng nhếch lên chua xót, đây không phải là yêu đúng không?
Nên anh mới có thể không có cảm giác với cô, mới có thể coi cô là em gái ruột!
Vòi hoa sen mở ra, cuốn trôi đi những suy nghĩ và muộn phiền mà lẽ ra cô không còn
"Cổn gia, thực sự không định đưa em dâu qua đây chơi sao? Tiểu Bạch Thái, lúc nào hai người mới về?!" Cậu cả Diệp lại nói trong nhóm.
Lâm Dương vì chăm sóc ông nội Dương mà không đi du lịch, đương nhiên Cổn gia ở lại chăm sóc ông cụ cùng cô.
Lúc đó Lục Tiểu Cổn đang ở trong căn hộ kèm cặp Lâm Dương bài tập trong kỳ nghỉ đông, làm sao có thời gian quan tâm tên F.A này!
Còn Lục Tiểu Vũ và Tiểu Bạch Thái thì mặc áo jacket, Lục Tiểu Vũ ngồi trong lòng trong ngực Tiểu Bạch Thái, bọn họ đang cùng nhau ngắm sao rực rõ, phía trước là hồ Nữ thần xinh đẹp, phía sau là lều vải dã ngoại của họ.
Bọn họ càng không thèm để ý đến Diệp Nhất Mộc.
Không ai nói chuyện với anh, không ai chơi đùa với anh, cậu cả Diệp quả thực buồn chán.
"A!" lúc này trong nhà tắm truyền đến tiếng hét chói tai của Trần Tiểu Quả, anh lập tức đi tới.
Có tiếng động từ khung cửa sổ tối đen như mực, Trần Tiểu Quả sợ hãi hét lên một tiếng, túm lấy áo ngủ trên giá đội lên đầu, chạy về phía cửa.
"Trần Tiểu Quả? ! Sao thế.." Vừa đến cửa anh đã hỏi, cửa phòng tắm mở ra, Trần Tiểu Quả lao ra đúng lúc đụng phải anh.
Bởi vì quán tính, cô sợ ngã ôm lấy anh dính chặt lấy anh, đẩy người anh lùi về sau một bước.
Chạm vào mềm mại ấm áp khiến trái tim anh rung động, cô gái trong vòng tay anh tỏa ra mùi thơm ấm áp, trong phút chốc cậu cả Diệp như bị điện giật, cả người dập dờn, thần hồn điên đảo.
"Cửa sổ, ngoài cửa sổ có cái gì ấy!" Trần Tiểu Quả vội vàng dời khỏi ngực anh, giọng run run nói.
Cửa sổ tối om, bởi vì rất cao không thể có người nhìn trộm, cho nên không có màn cửa.
Cậu cả Diệp ngực phập kịch liệt, tim đập loạn, đang bỏng rát ở đâu đó lấy lại lý trí, "Em có nghe nhầm gì không?! Khách sạn nhà anh sao có thể không an toàn?!"
Anh lập tức phòng tắm kiểm tra.
Vừa vào đã thấy một con meo vàng đứng ở cửa cổ, "Hóa ra là con Hoàng gia này!"
Hoàng gia là mèo màu cam được nuôi trong khách sạn.
Anh quay người ra khỏi nhà tắm.
Cô gái vội vàng mặc bộ đồ ngủ người chưa kịp lau nước, mái tóc ướt lòa xòa trên gương mặt, ánh mắt hoảng sợ đối mặt với anh.
Bộ đồ ngủ nhiều chỗ ướt dính vào người cô, đường cong của cô không thể lẫn vào đâu được, đặc biệt là nơi cao ngất nào đó.
Ánh mặt cậu cả Diệp gian nan rời khỏi hai nơi nào đó.
Dưới lớp áo ngủ hoạt hình, đó là chân trần.
Nhận thức này khiến anh bất giác nuốt nước bọt, hầu kết nhấp nhô.
"Là mèo! Ngạc nhiên!" Anh hoàn hồn nghiến răng trầm giọng nói, đè nén dục vọng không đáng có đó xuống!