Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1695 - Chương 1695:

Chương 1695:

Tiêu Đề: Một chọi ba!

Ba người đàn ông bị đánh nằm rạp trên mặt đất, kính râm trên mặt của mỗi người rơi xuống, có bị giẫm nát, bên trong miệng của bọn họ phát ra tiếng than nhẹ thống khổ!

Mà Lục Tiểu Vũ vốn nên bị đánh ngã trên mặt đất, lại lông tóc không tổn hao gì đứng ở nơi này, hai tay cô ôm ngực, khóe miệng nở nụ cười châm biếm, kính râm treo ở cổ áo sơ mi, đứng ở giữa ba người đàn ông nằm rạp trên mặt đất, hơi thở bình tĩnh.

Vốn dĩ Tiểu Bạch Thái vừa tức vừa gấp, khi nhìn đến cô lông tóc không hao tổn, cũng ngây ngẩn cả người!

Mạc Tiểu Vũ choáng váng, cố giả bộ bình tĩnh, mắt nhìn A Tùng bị đánh nằm rạp trên mặt đất, trong lòng có 10 vạn cái "Vì cái gì?" !

Vì cái gì không phải Lục Tiểu Vũ bị đánh ngã, mà chính là mấy người A Tùng? !

Cô ta một cô gái chọi ba người? !

Mấy người A Tùng đều là xem qua cảnh bên trong trên KTV gần đó, bọn họ đều học qua tán thủ!

Trước kia cô ta đã biết Lục Tiểu Vũ chỉ biết chút da lông, mỗi lần đánh nhau đều dựa vào anh Tiểu Bạch mới được!

Anh Tiểu Bạch ghét nhất khi cô ấy phô trương lúc anh ấy không ở bên người rồi !

A Tùng cũng nhìn thấy Mạc Tiểu Vũ, dọa đến Mạc Tiểu Vũ vội vàng nhìn về phía Lục Tiểu Vũ: " Chị Tiểu Vũ, chị không sao chứ? !"

Ánh mắt Lục Tiểu Vũ vẫn luôn rơi vào trên mặt Tiểu Bạch Thái, lúc này, nhìn về phía vẻ mặt ân cần của Mạc Tiểu Vũ : " Không có việc gì!"

Hai nữ sinh chạy trốn dẫn theo cảnh sát chạy đến, khi nhìn thấy ba tên lưu manh cản đường ăn cướp kia ngã trên mặt đất, các cô ngửa đầu chắp tay trước ngực: " May mắn may mắn nữ hiệp không có việc gì!"

Nếu như Lục Tiểu Vũ bị ba người đàn ông này làm gì, lương tâm các cô đời này cũng khó an!

Lục Tiểu Vũ giương môi, cũng là không nghĩ tới hai cô gái này sẽ đưa theo cảnh sát đuổi trở về, nếu như không có lương tâm, sớm tự mình chạy.

Ba người A Tùng nhìn thấy cảnh sát tới, còn muốn đứng lên chạy, nhưng là bọn họ nào có sức lực!

Cô gái này ra tay quá ác!

Nhìn rõ ràng yếu đuối, nói đến đánh nhau, giống như bật hack!

Tốc độ chân xuất quyền quá nhanh, bọn họ căn bản không né tránh kịp nữa!

"A Tùng? ! Tại sao là cậu? ! Tiểu tử cậu lúc nào luân lạc tới trình độ cản đường cướp bóc? !" Một vị cảnh sát già liếc mắt nhận ra A Tùng, còng tay còng lại cổ tay của cậu ta, trầm giọng hỏi.

"Ông Từ ——" Một người anh em khác của A Tùng vừa muốn mở miệng, bị ánh mắt A Tùng hù dọa, không dám nói là bị sai khiến.

Thái Dư Bach đứng ở bên cạnh xe, vẫn luôn không nói một lời, trong ánh mắt chứa đầy không thể tưởng tượng nổi, nhìn cô cách đó không xa, lông tóc không hao tổn.

Lấy hiểu biết của cậu đối với cô, cô tuyệt đối không có cách nào đánh ngã ba người đàn ông cao lớn thô kệch này!

Lục Tiểu Vũ đi tới phía cậu ta: "Sao cậu lại tới đây?"

Nếu như là cô bị đánh ngã, cậu ta nhất định muốn mắng cô phô trương rồi !

Bây giờ đâu nào? Có phải rất khiếp sợ hay không? Có thể hoài nghi mấy tháng trước cô bí mật huấn luyện?

"Chị Tiểu Vũ, là em lúc trước nhìn thấy chị bị bọn họ ngăn cản không dám hỗ trợ, em đi gọi anh Tiểu Bạch! May mắn chị không có việc gì!" Mạc Tiểu Vũ tiến lên, thay cậu trả lời.

"Tiểu Vũ, cảm ơn!" Lục Tiểu Vũ nhìn cô ta một cái rồi nói.

Tiểu Bạch Thái vẫn luôn không nhúc nhích lôi kéo cô đi đến một bên, nghiêm túc nhìn cô, trầm giọng hỏi: "Bị thương ở đâu không? !"

Chị ấy chỉ la một người thích phô trương, dù là may mắn đánh ngã ba người đàn ông, khẳng định cũng thương tổn toàn thân.

Lục Tiểu Vũ thân mật vòng lấy cổ của cậu, nhón chân lên, gần sát mặt của câu: " Toàn thân đều đau nhức... Cậu làm!"

Lời nói ra miệng, vô cùng ái muội...

! ! !

Nghe cô, cậu khẽ cắn môi, hạ giọng nói: "Tôi không có đùa giỡn với chị!"

"Tôi cũng không có đùa giỡn với cậu, xác thực toàn thân đau nhức nha, nhất là bắp đùi, da đều mài hỏng rồi !" Cô tiếp tục đụng ghé vào lỗ tai cậu, thấp giọng ái muội nói.

Bình Luận (0)
Comment