Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1714 - Chương 1714:

Chương 1714:

Tiêu Đề: Sau này anh tuyệt đối sẽ không bắt chuyện với người khác phái nào nữa ngoại trừ em!

Quyển sổ nhỏ của Trần Tiểu Quả đã ghi nhớ lại những chuyện “thiếu đạo đức” mà cậu đã làm, hầu hết số chuyện trong đó ngay cả bản thân cậu cũng không có chút ấn tượng nào, cô lại ghi nhớ những chuyện này của cậu như tội trạng!

Cậu cả Diệp hét lên một cách bất bình với Trần Tiểu Quả!

Bất bình?

Lúc cô mở mắt trừng trừng nhìn cậu viết thư tình cho cô gái cô ghét nhất cô có bất bình không?

Cô còn từng tận mắt nhìn thấy cậu muốn xảy ra quan hệ với mỹ nữ nữa kìa!

Nếu không có sự cản trở của cô, cậu đã thành “chìa khóa vạn năng” rồi kìa!

“Diệp Nhất Mộc, anh không cần cảm thấy bất bình đâu, đừng bảo tôi làm bạn gái của anh nữa không phải là được rồi sao?! Tôi cũng không cần ghi nhớ những chuyện xưa xửa xừa xưa của anh nữa! Hai bên thanh toán xong, thật tốt!”

Cô không tin cậu thật sự xuất hiện phản ứng hóa học của tình yêu đối với cô đâu, chỉ là ý nghĩ nông nổi nhất thời muốn tán tỉnh cô mà thôi, không chừng chưa đến vài ngày đã từ bỏ rồi, hoặc lại gặp phải người đẹp khác rồi lại bị câu đi!

“Không có không có không có, Quả Tử, anh không cảm thấy bất bình! Chẳng qua, tuy rằng trước đây anh của em dụ dỗ không ít cô gái, nhưng không động lòng với bất cứ một ai cả! Hôn cũng chưa từng hôn! Nụ hôn đâu của anh đã dành cho em rồi, sau này đêm đầu tiên cũng vẫn là của em!”. Cậu cả Diệp vội vàng nói, lúc nói câu sau cùng thì có vẻ tự hào không gì sánh được.

“A!”. Trần Tiểu Quả ở đối diện đá mạnh lên chân cậu dưới gầm bàn một cái!

Trong phòng ăn còn có người ngoài nữa, cậu còn nói lớn tiếng như vậy!

Có biết xấu hổ không?!

Trần Tiểu Quả đỏ mặt, bưng đĩa không chén không đi vào phòng bếp.

Cậu cả Diệp vội vàng theo sát đằng sau như con ruồi!

“Quả Tử, anh vô cùng cảm kích em khi đó đã phá hoại đủ kiểu, thật đấy!”. Trước đây nếu cậu thật sự xảy ra quan hệ với người kỉa người kia, người này người nọ, thì đời này khỏi phải nghĩ đến chuyện theo đuổi Trần Tiểu Quả luôn!

Trần Tiểu Quả tiếp tục cho cậu một ánh mắt tự hiểu.

Cậu cả Diệp vô cùng tinh tường mà giành lấy chén dĩa trong tay cô, ân cần rửa giúp cô!

Cậu cả Diệp “áo đến thì đưa tay, cơm đến thì há mồm”, nào đã từng làm việc nhà gì đâu, bây giờ để lấy lòng Trần Tiểu Quả mà rửa chén, rửa cứ phải gọi là nhanh chóng!

“Quả Tử, sau này em gả cho anh, việc nhà gì gì đó, anh bao hết!”. Cậu vừa biểu hiện vừa cười nói nhìn Trần Tiểu Quả đang ăn dưa leo.

“Mẹ tôi đã nói từ sớm rồi, tương lai không cho tôi gả cho lính!”. Nói làm như anh ta có thể có thời gian ở nhà để mà làm việc nhà vậy đó!

Nhắc đến cô giáo Chu, cậu cả Diệp lại luống cuống trong lòng!

“Thế thì anh biểu hiện kém một chút trong quân đội, trở về thừa kế sản nghiệp của mẹ anh, làm một tổng tài bá đạo, suốt ngày cưng chiều em!”. Câu này của cậu đương nhiên là đùa giỡn!

Nếu sau này ở trong quân đội cậu biểu hiện không bằng Lục Tiểu, Diệp Đại Thành sẽ làm thịt cậu!

“Tôi thích làm lính!”. Sau khi nuốt một quả dưa chuột, Trần Tiểu Quả nói chắc như đính đóng cột.

Cậu cả Diệp: “…”. Thế em nói cô giáo Chu làm gì?! Cố ý đàn áp anh à?!

Trần Tiểu Quả nhất định đã khó khăn rồi, có thể khiến cho mẹ vợ tương lai là cô giáo Chu chấp nhận cậu thì càng không nghi ngờ gì nữa, nhất định là đã khó lại càng khó hơn!

Thư tình năm đó bị cô giáo Chu dọn dẹp phải nói là chất thành đống…

Cậu cả Diệp nặng nề thở dài trong lòng, hối hận quá!

Nhà hàng của nhà Mạc Tiểu Vũ đã đóng cửa, không kinh doanh, Tiểu Bạch Thái nhận được tin nhắn xin lỗi từ cha của Mạc Tiểu Vũ, bày tỏ sẽ giáo dục Mạc Tiểu Vũ lại đàng hoàng. Quán karaoke kia cũng bị cảnh sát kiểm tra và niêm phong, một cục u ác tính ẩn mình đã bị cắt bỏ, trả lại một vùng đất thanh tịnh cho khu thắng cảnh thiên nhiên yên bình và tươi đẹp này.

Trần Tiểu Quả có thể trốn cậu cả Diệp được lúc nào thì trốn, hoặc là ở cạnh Lục Tiểu Vũ, Lâm Dương.

Ban đêm, trên ban công của khách sạn ven hồ có vài chiếc ô, Lục Tiểu Vũ đang nằm đắp mặt nạ trên một chiếc ghế màu trắng sữa, Trần Tiểu Quả đang chơi Summer Pop, cậu cả Diêp cũng nằm trên một cái ghế ở bên cạnh, đắp mặt nạ bòn rút được từ Lục Tiểu Vũ.

“Sau này anh đây phải bảo dưỡng khuôn mặt này thật tốt mới được, không thể khiến Tiểu Quả Tử nhà ta chê được!”

“Đàn ông đàn ang còn đắp mặt nạ dưỡng da, chê! Anh cẩn thận một chút, đừng làm nhiễm trùng vết thương đấy!”. Trần Tiểu Quả liếc cậu một cái.

Cậu cả Diệp cảm động đến mức lập tức ngồi dậy: “Quả Tử, anh còn dán miệng vết thương đây! Anh làm thế này là vì em!”

“Ồ…ngày hôm trước anh đắp hai cái mặt nạ, cũng là vì tôi?”. Trần Tiểu Quả vả vào mặt cậu bôm bốp.

Tên khốn này, từ nhỏ đến lớn da luôn trắng hơn con gái, lúc còn bé điều kiện tốt, sau khi lớn lên được bảo dưỡng tốt, sau khi chỉ mất tích mấy tháng mới biến thành đen.

Cậu cả Diệp không còn lời nào để phản bác, để lấy lòng Trần Tiểu Quả, cậu lập tức tháo mặt nạ xuống.

Tuy nói tối hôm qua đã xảy ra rắc rối, nhưng Tiểu Bạch Thái vẫn không thể nào cam tâm tình nguyện chấp nhận được chuyện Lục Tiểu Vũ ra nước ngoài, nên lại đi câu cá một mình.

Lâm Dương và ngài Cổn vừa đi dạo quanh hồ về, cô vỗ mặt, cảm thán: “Đẹp thì đẹp, nhưng tia cực tím mạnh quá, sợ rám đen!”

Lục Tiểu Vũ lột mặt nạ ra, không ngừng vỗ lên mặt, vừa massage: “Mau đi rửa mặt, đắp mặt nạ dưỡng da, mặt nạ của tôi đó cô cứ dùng thoải mái! Bổ sung nước trước đã, tối lại dùng “bạn trai cũ”!”

Cô hết sức phóng khoáng mà chia mặt nạ dưỡng da cao cấp của mình cho Lâm Dương và nói.

“Bạn trai cũ cái gì?!”. Ngài Cổn vừa bưng nước ép hoa quả qua đây, đưa cho Lâm Dương, để cô bổ sung vitamin C.

“Mặt nạ dưỡng da “bạn trai cũ”! Mặt nạ dưỡng da khiến cho bạn trai cũ hối hận vì đã chia tay!”. Lâm Dương giải thích.

Ngài Cổn: “…”. Cậu ném lại chiếc mặt trong nháy mắt, cô cũng không có bạn trai cũ, đồng thời mãi mãi không có, không cho đắp!

Lúc Trần Tiểu Quả đi rót nước uống thì phát hiện lại có khách đến thăm khách sạn, hơn nữa còn là ba mỹ nữ, lúc này, cậu cả Diệp đi theo cô cũng vừa vặn đến đây.

“Hi~”. Nhìn thấy mỹ nữ, cậu cả Diệp – kẻ có chức năng chào hỏi tự động – nở một nụ cười tiêu chuẩn, chào hỏi với bọn họ.

“Hi! Anh đẹp trai!”. Các mỹ nữ ăn mặc xinh đẹp, trông không giống như tới du lịch, cùng nhau bắt chuyện với cậu.

Trần Tiểu Quả thấy thế thì lạnh lùng nhếch môi, đi vào phòng bếp.

Cô biết là cậu sẽ mãi mãi không sửa được cái nết phong lưu của mình mà!

Lát nữa cậu sẽ chủ động giúp ba mỹ nữ xách vali lên lầu, sau đó add wechat với bọn họ cho xem…

Củ cải lớn phong lưu!

“Mẹ kiếp! Cái tên Diệp Nhất Mộc này ngay cả tro cốt cũng không muốn để lại à!?”. Thấy cậu cả Diệp lại đến gần gái đẹp, Lục Tiểu Vũ thở dài nói.

Ngải Cổn là một người đàn ông tốt đích thực, đang nghiêm túc giúp bạn gái đắp mặt nạ dưỡng ẩm, khiến cho mặt nạ không xót lại một cái bọt khí nào, đôi tay này ngoại trừ chơi dao chơi súng ra thì khi làm việc gì tỉ mỉ cũng đều khéo léo và tao nhã.

“Để cậu ta làm đi”. Cậu thản nhiên nói.

Lúc này, Trần Tiểu Quả đi từ phòng bếp ra, ba mỹ nữ cũng đã làm xong thủ tục nhận phòng, chuẩn bị lên lầu: “Phòng ở tầng ba, chúng ta nhiều hành lí như vậy…”

Nếu cậu giúp bọn họ đem hành lí lên lầu thì nhất định sẽ chết!

“Anh đẹp trai, nhờ anh giúp một chuyến được không?”. Một mỹ nữ trong đó nhìn cậu cả Diệp và nói.

“Ngại quá, bạn gái tôi sẽ ghen!”. Cậu cả Diệp cười nói, đi về phía Trần Tiểu Quả.

Ba mỹ nữ há hốc mồm, cô gái xinh đẹp đó là bạn gái của anh đẹp trai này à?

Trần Tiểu Quả thấy người nào đó đi về phía mình thì hừ lạnh trong lòng, cô tiếp tân vội vàng hòa giải, nói là sẽ có quản gia xách hành lí hộ!

Cậu cả Diệp ôm Trần Tiểu Quả về ban công, ham muốn sống sót rất mạnh mà giải thích: “Quả Tử, sau này anh tuyệt đối sẽ không bắt chuyện với người khác phái nào nữa ngoại trừ em thôi! Vừa rồi thật sự không muốn giúp bọn họ, chẳng qua là vì lịch sự, thân thiện với bọn họ một tí, đây dù sao cũng là khách sạn của mẹ anh!”

Bình Luận (0)
Comment