Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1717 - Chương 1717:

Chương 1717:

Tiêu Đề: Thượng bất chính, hạ tắc loạn!*

(*)Người trên mà không tử tế thì người dưới ắt sẽ làm loạn, càn quấy.

Thấy cha cởi dép định đánh mình, cậu cả Diệp đã rụt người lên ghế salon, hai tay ôm ngực, phản bác một cách đàng hoàng: “Mẹ kiếp không phải cha muốn con tìm đối tượng sao?!”

“Ông đây bảo mày tìm đối tượng nghiêm túc, chứ không bảo mày đi trêu đùa trẻ vị thành niên!”. Diệp Đại Thành lạnh lùng nói.

“Thủ trưởng Diệp, cha oan uổng con quá! Con trai của cha không phải giống tính cha, phong lưu một chút sao? Có thể làm ra cái chuyện không có tính người là trêu đùa con gái vị thành niên à? Lẽ nào, năm đó cha từng làm như thế sao?”

Cậu cả Diệp ngồi thẳng người, nhìn cha mẹ ruột ân ân ái ái ngồi trên ghế salon chính, đầu tiên là biện bạch cho mình, sau đó nói ngược lại cha mình!

“Cái thằng nhãi này!”. Diệp Đại Thành tức giận đến mức đứng lên: “Bớt khiêu khích chia rẽ tình yêu vững như thành đồng của cha mẹ mày đi!”

“Chột dạ chột dạ! Mẹ, thượng bất chính, hạ tắc loạn, mẹ còn không mau cho cha quỳ bàn giặt đi!”. Cậu cả Diệp không sợ chết mà nói.

Cha cậu lại cởi dém ném sang, cậu phản ứng cũng nhanh, đơn giản tránh được, đi về phía phòng mình!

Dép của Diệp đại ca bay đến huyền quan!

“Thằng nhãi con! Thích ăn đòn! Mày cút đây về cho ông! Còn chưa nói là con gái xui xẻo nhà ai đâu!”. Diệp Đại Thành nghiến răng nghiến lợi, muốn đuổi theo cậu, nhưng chỉ còn lại một chiếc dép!

“Cho nên, thủ trưởng Diệp của chúng ta năm đó rốt cuộc có trêu đùa con gái vị thành niên hay không…”. Hoa Nhụy chống khuỷu tay lên đầu gối, bàn tay kê dưới cằm, sâu xa nói.

Diệp đại ca cắn răng!

Anh lập tức quỳ một chân xuống đất: “Bà xã, nhìn em kìa, em lại không tin anh! Diệp Đại Thành anh là loại người không biết nặng nhẹ hay sao?!”

“Ai biết?!”. Hoa Nhụy cười lạnh: “Tránh ra tránh ra, phim đang đến đoạn gay cấn đây này!”

Phản ứng của cô ấy lạnh lùng vậy sao?

Không để bụng đến anh có đúng không?

Diệp Đại Thành anh thất sủng rồi sao? Nếu không thì…sao cô ấy lại không bào vấn đề tận gốc?

Anh không hay bằng phim sao?

“Năm đó, hình như là lúc 16, 17 tuổi, anh vô cùng thích đến bể bơi chơi vào mùa hè, những cô gái mặc đồ bơi rất thích nhờ anh dạy bơi cho bọn họ!”. Thủ trưởng Diệp hơn 40 tuổi ngồi bên cạnh bà xã, hai chân bắt chéo, nói một cách đắc ý không gì sánh được.

Quý cô Hoa Nhụy đang say mê với phim truyền hình bất chợt xù lông lên, quay đầu nhìn anh chằm chằm: “Diệp Thành! Anh đi quỳ bàn giặt cho tôi! Đêm nay đừng có về phòng ngủ!”.

Diệp Đại Thành không sợ, ngược lại còn cười hê hê, ôm bà xã vào lòng: “Anh đã nói rồi mà, vợ anh vẫn còn để ý anh lắm! Anh không bị thất sủng, không bị thất sủng! Vừa rồi anh đùa em thôi, ai bảo em không nhìn anh mà nhìn tivi chằm chằm!”

Hoa Nhụy: “…”. Ghen với phim truyền hình, họ Diệp anh cũng thật có tiền đồ!

Trong phòng ngủ, cậu cả Diệp đang cố gắng hết sức lực để dụ dỗ Trần Tiểu Quả trên wechat.

Trần Tiểu Quả đang chăm sóc cho sen đá của mình, nào có ở không mà để ý đến cậu!

Ngày hôm sau, 14 tháng 2, là ngày lễ tình nhân của phương tây!

Đây vừa là lễ tình nhân, vừa là lễ ghen tị!

Trần Tiểu Quả thức dậy, nhìn thấy rất nhiều đôi khoe khoang tình yêu trong vòng bạn bè, cô đăng một câu: Lễ ghen tị vui vẻ!

Đối với nhóm cẩu độc thân mà nói, ngày hôm nay chẳng phải là lễ ghen tị thì là gì? Chua xót quá!

Trên mạng thậm chí còn có một tiết mục ngắn chế giễu, nói là muốn đến siêu thị đâm thủng hết bao cao su quá!

Cậu cả Diệp thức dậy vào lúc sáng sớm, kể từ khi muốn Trần Tiểu Quả làm bạn gái của mình, một người trước đây mê game như cậu, bây giờ cái gì mà Vương Giả Vinh Diệu, Pubg hay là Lol gì đó đối với cậu mà nói, toàn bộ đều là mây bay hết!

Củ cải lớn phong lưu: Cục cưng, ghen tị gì chứ?! Ngày hôm nay chúng ta cũng ăn lễ!

Cậu lập tức gửi lì xì 520 cho Trần Tiểu Quả!

Trần Tiểu Quả mắng cách một lớp màn hình điện thoại: Cút!

“Trần Tiểu Quả! Dậy ăn cơm!”. Trần Tiểu Quả nghe thấy tiếng gõ cửa và tiếng quát tháo của cô giáo Chu thì sợ đến mức tâm can điên cuồng run rẩy!

Cảm giác có tật giật mình!

Bình Luận (0)
Comment