Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1728 - Chương 1728:

Chương 1728:

Tiêu Đề: Anh đang ở ngoài cửa sổ của em!

Trần Tiểu Quả đứng trên tầng năm sợ ngây người, tuyệt đối không ngờ rằng anh trai SF dưới lầu lại là cậu!

“Cô giáo Chu, cô đừng tức giận, con thật lòng với Tiểu Quả Tử, cô không nhìn ra sao?! Con đối với em ấy, con đối với em ấy thật sự là…”. Cậu cả Diệp đang nói thì cô giáo Chu đã sắp đến gần cậu rồi, cậu sợ đến mức nhanh chân bỏ chạy!

“Cút đi! Diệp Nhất Mộc, cậu còn dám tới đây, tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho cha cậu!”. Cô giáo Chu tức giận nói với hình bóng của cậu.

Cậu cả Diệp chạy rất xa mới dừng lại, tức giận đến mức ném cái hộp chuyển phát nhanh trống không vào thùng rác!

Mẹ nó, đóng vai shipper, thất bại!

Cậu cố gắng có được bộ quần áo này, còn lấy số giả, thêm máy biến giọng gọi điện thoại cho Trần Tiểu Quả, không ngờ cô giáo Chu phòng cậu như phòng giặc, cô xuống lầu lấy hàng chuyển phát nhanh cũng không cho!

Cậu có khốn nạn như vậy sao?!

Cô giáo Chu hùng hổ về đến nhà, tức giận nghiến răng nghiến lợi: “May mà mẹ cô đa nghi! Quả thật khó lòng phòng bị! Thằng nhóc vô liêm sĩ, thế mà lại đóng vai shipper! Sao nó không lên trời luôn đi?! Hai nhà đều có quen biết, đều có quan hệ, thế mà nó dám lớn lối như vậy đấy!”

Trần Tiểu Quả quả thật không nói nên lời, đứng yên đó, không ngừng lắc điện thoại di động.

“Trần Tiểu Quả, chuyện này, mấu chốt là ở con! Con nhất định phải kiên định dựng hàng rào phòng bị, thằng nhóc kia khua môi múa mép, biết dụ dỗ mấy đứa học sinh như con nhất đấy, con nhất định phải cứng rắn, không được lay động!”. Cô giáo Chu lại nói.

Có thể không?

Lúc còn bé cô cũng động lòng vì mấy lời ba hoa và hành động quan tâm của tên khốn kia.

Trước đây tuy cậu phong lưu, nhưng mà thật sự để ý đến cô em gái này, luôn đối xử tốt với cô hơn là những cô gái cậu theo đuổi…cô có thể không động lòng sao?!

“Mẹ, thật ra…”. Trần Tiếu Quả mới nói được một nửa thì vội vàng dừng lại.

“Thật ra cái gì?!”. Cô giáo Chu vội vàng nói, cô vội vã lắc đầu, nhanh chóng đi và phòng mình.

Vừa rồi lại muốn thành thật với cô giáo Chu là cô động lòng với tên khốn kia trước!

“Hàn Ngữ, giá trị uy tín của cậu trong lòng mình bây giờ là bằng 0!”. Nhận được điện thoại của Hàn Ngữ, Trần Tiểu Quả tức giận nói.

“Quả Tử, mình chỉ muốn tốt cho cậu thôi mà! Mình nghĩ cậu rất muốn gặp anh ấy! Cậu khẩu thị tâm phi chứ gì! Anh Diệp bị sốt, mình gửi wechat cho cậu rồi, cậu add lại wechat của anh ấy đi!”. Hàn Ngữ lại nói.

Trần Tiểu Quả trực tiếp cúp máy, không muốn dông dài với cô ấy nữa.

Nhà Hàn Ngữ và nhà họ Diệp là quan hệ thân thích, nhà chồng của bà cô nhà họ Diệp là họ Hàn.

Cô xem wechat, đúng là hình tự chụp cậu dán miếng dán hạ sốt.

Khổ nhục kế à!?

Dạ dày thịt béo, cho dù sốt thì có thể thế nào?

Già mồm!

“Tiểu Quả, bên ngoài trời đang mưa, cái đám cây mọng nước của con có cần che mưa không?”. Ngoài cửa phòng vang lên tiếng của cô giáo Chu.

Mẹ ruột đúng là mẹ ruột, nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, suốt ngày quở trách cô không làm việc đàng hoàng mà cứ nuôi cây mọng nước, nếu trời trở gió đổ mưa, cô giáo Chu còn chủ động che mưa giúp cô.

Lúc cô đi ra ngoài, cô giáo Chu đang thu xếp: “Cái này cũng đều là tiền cả mà!”

Trần Tiểu Quả: “…”. Tóm lại là ngài đau tiền, chứ không phải đau cây của con chứ gì!

“Quả Tử, ngày mai con phải đi học rồi, đến trường tan học đều phải chú ý một chút, hiểu chưa? Đừng để thằng nhóc kia có cơ hội lợi dụng! Nếu nó dám quấy rầy con, con phải nói với mẹ ngay lập tức!”. Cô giáo Chu vừa đứng tránh mưa vừa nói với con gái.

“Mẹ, thật ra anh ấy cũng không hư hỏng vậy đâu, cũng không thể thật sự làm gì con cả, con không để ý đến anh ta là được!”. Dựa vào logic của cô giáo Chu, làm giống như thể Diệp Nhất Mộc chỉ cần thấy cô là có thể làm gì cô vậy đó!

Trên thực tế, bọn họ tồn tại trong một phòng cũng chưa từng xảy ra chuyện gì!

Cô nào có dám nói những chuyện này với cô giáo Chu!

Đêm hôm khuya khoắc, điện thoại rung lên, là một số xa lạ, cô do dự một chút mới nghe máy.

“Tiểu Quả Tử, em mở cửa sổ ra một tí! Anh đang ở ngoài cửa sổ của em!”. Giọng của Diệp Nhất Mộc vang lên, Trần Tiểu Quả đột nhiên bật dậy!

Bình Luận (0)
Comment