Tiêu Đề: Người kiếp trước nhặt xác cho cô
Diệp Kiều đang ngồi trong phòng tắm nắng trên tầng hai của tòa nhà ở quê, ngắm nhìn ảnh chụp con trai gửi tới ảnh cũ của Lục Bắc Kiêu và đồng đội cũ của anh, vốn nên vui mà nước mắt cô lại đầy mặt.
Họ còn sống và khỏe mạnh, thật tốt!
Khoảng sân nhỏ của nhà lão Kiều được bố trí rất độc đáo, trong sân còn có núi giả, hồ cá, trong hồ cá nuôi cá chép. Từng nhà trong toàn bộ thôn đều xây kiểu nhà nhỏ kiểu phương tây, có ô tô, đây đã không phải thôn nhỏ lụi bại hai mươi năm trước nữa rồi.
Quê phát triển không thể thiếu những đầu tư năm qua của Diệp Kiều. Mặt khác cũng có công lao của cha ruột cô Diệp Thắng Huân.
Nhìn cha nuôi còn khỏe dù đã già, nước mắt của Diệp Kiều không ngừng rơi xuống...
Rõ ràng nên vui vẻ.
Cô xuống lầu, nhìn cha nuôi trong sân, ánh mắt không chớp nhìn cha nuôi.
Lão Kiều đã qua tuổi 70, đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, ngoại trừ lưng hơi cong ra, thần thái rất tốt.
Nếu cô không trùng thì ông đã qua đời hơn 20 năm trước rồi ...
"Lại nhìn cha con như vậy rồi, cha nói này A Nhị, có phải trong lòng con có chuyện gì không?!" Lão Kiều ngậm điếu thuốc trong miệng.
Diệp Kiều tiến lên rút điếu thuốc trong miệng ông đi, "Cha, ngài bớt hút thuốc thôi! Con có thể có chuyện gì chứ!"
Sau khi ném nửa điếu thuốc vào thùng rác, cô đi ra cửa chính.
"Cha, con đến xem bên phía lão Diệp thế nào đây!" Cô cầm chìa khóa xe ấn mở, vừa nói với lão Kiều.
Chỉ chốc lát sau cô lái xe con đến nhà Diệp Thắng Huân.
Từ lúc ly hôn cùng Tần Lan sau đó đến bên này, đã qua nhiều năm mà Diệp Thắng Huân vẫn độc thân. Một phần vì ông áy náy với mẹ đẻ của Diệp Kiều là Kiều Nghệ, ông đã dành phần đời còn lại của mình cho mảnh đất nơi họ từng cùng nhau xuống nông thôn lao động.
...
"Kiều Kiều, sao con lại tới đây? !" Diệp Thắng Huân đang tỉa cành trong sân nhỏ, mỉm cười khi thấy Diệp Kiều tới.
Mặc dù đã hơn sáu mươi tuổi, tóc hoa râm nhưng dáng người vẫn cao và thẳng, từ khuôn mặt nhăn nheo vẫn có thể nhìn ra khuôn mặt tuấn tú của ông.
Khí phách hiên ngang ấy vẫn còn đó.
Nhìn người nhặt xác cô sau khi bị xe đụng ở kiếp trước là cha ruột của cô, cổ họng Diệp Kiều cũng có chút tắc nghẽn.
Đã qua nhiều năm như vậy cô vẫn chưa tha thứ cho ông đã bỏ rơi mẹ mình, nhưng cô đã hòa giải với ông từ lâu.
"Gần đây con rảnh, về chơi hai ngày!" Cô cười nói.
Hai cha con vào phòng.
"Bệnh của Kiều Sênh đến giai đoạn cuối rồi? Cậu của con ổn chứ?" Diệp Thắng Huân vừa pha trà vừa hỏi.
"Đã giai đoạn cuối rồi không chữa được, anh ấy đi Pháp rồi. Cậu cũng đã chấp nhận cú sốc này rồi, sức khỏe vẫn ổn. Đều là những người đã sống sót qua sóng gió lớn ..." Diệp Kiều nói khẽ.
Diệp Thắng Huân khẽ thở dài.
"Cha, ngài giữ sức khỏe! Đi kiểm tra sức khỏe định kỳ, đừng ngại phiền phức!" Diệp Kiều uống trà do ông pha, nhìn ông rồi chân thành nói.
Trong giấc mơ, người cha trước mặt ôm xác con khóc thảm thiết, có lỗi với cô, có lỗi với mẹ.
Diệp Thắng Huân gật đầu lấy lệ, nói hàng năm đều đi kiểm tra.
Ông là một tội nhân không để ý đến cái chết nữa, đâu còn quan tâm sức khỏe nữa!
Diệp Kiều lái xe, nhìn quê hương đã đảo lộn so với kiếp trước, lòng đầy phức tạp.
Trong lòng có một giọng nói đang an ủi cô: Diệp Kiều, đừng nhìn, sau khi trùng sinh, mọi lời khoe khoang khoác lác của cô đều trở thành sự thật, đừng cảm thấy tội lỗi nữa!
Không tính là áy náy, chỉ là sau khi nhớ lại mình là một người trùng sinh, nhớ đến những khốn khổ kiếp trước trong lòng khổ sở mà thôi...
Nhiều người thân luôn nhầm lẫn Kiều Sênh và Kiều Thiêm.
Kiều Sênh là con trai của cậu ruột Diệp Kiều. Kiều Thiêm, ông trùm Internet là con trai của cha mẹ nuôi Diệp Kiều.
Nguyên mẫu của Kiều Thiêm là từ anh họ nhà dì hai tôi, đáng tiếc tôi không trùng sinh, không thể thay đổi vận mệnh của anh ấy...
Có rất nhiều trẻ em ở độ tuổi thanh niên có học thức như Diệp Kiều đã ở lại vùng nông thôn, chị em Hậu chính là tình huống này.