Tiêu Đề: Đồng đội cũ gặp nhau
Đi đến bữa tiệc, nhìn thấy đồng đội cũ đã đến đông đủ hết rồi, Lục Bắc Kiêu mới hiểu ra, thì ra Lão Thái đã sớm chuẩn bị tốt cái gọi là “Tiệc cầu hôn”!
Trong lòng anh nghĩ thầm: Ừm, như vậy còn được!
Lục Bắc Kiêu, Diệp Thành, Đại Ngốc, Giang Hải, Phương Trác, Hà Phong, những thành viên trong tổ A nhóm Huyết Lang đã đến đủ rồi.
Cùng với mấy đứa nhỏ, bây giờ đứa nào đứa nấy cũng lớn hết rồi nên vừa vặn một bàn.
Sáu người đồng đội cũ nhìn đám nhóc Lục Tiểu Cổn, Tiểu Mộc Đầu, Tiểu Bạch Thái khí thế sục sôi, không khỏi nghĩ đến năm đó bọn họ cũng vậy, cũng là lính mới.
Từ trong hàng vạn binh sĩ mới lựa ra được sáu người họ, ngoại trừ tên Đại Ngốc này quá thật thà, còn lại ai cũng ghê gớm.
Nhớ tới tuổi trẻ cuồng nhiệt ấy, cộng với bầu không khí lúc này, bọn họ quyết định mở máy ra hát!
“Thủ trưởng Thái! Anh em chúng tôi mời anh một chén vậy, năm đó cũng gây không ít rắc rối cho anh!” Sáu người cùng đứng dậy, Diệp Thành đại diện phát biểu, mời rượu Lão Thái.
Lão Thái trong suy nghĩ của bọn họ chính là một huấn luyện viên nghiêm khắc, lạnh lùng và vô tình.
“Ơ kìa, mười mấy hai mươi năm trôi qua rồi mới nhận ra à!” Thủ trưởng Thái đứng dậy, nhìn bốn đứa nhóc, lại nhìn về sáu người đồng đội của mình.
Nói xong, liền uống một hơi cạn sạch!
Ba lần rót rượu, mọi người mở máy ra hát.
“Năm đó, là anh Lục này ghê gớm nhất!” Đại Ngốc ngà ngà say, vỗ vỗ bả vai Lục Bắc Kiêu rồi nói, hình ảnh khi xưa hiện lên trong đầu: “Dám lừa tôi, nói là ở trên núi xuống, nhà nghèo quá nên có ăn là tốt rồi!”
Đại Ngốc nói xong, bốn đứa trẻ đều cười ha ha.
Bốn đứa nghĩ: Không phải Lục Đại Ma Vương đáng giận, mà tại người ngốc quá đó!
Lục Đại Ma Vương nhếch khóe miệng lên, tay đưa xuống bàn cầm ly rượu lên cụng vào ly Đại Ngốc rồi uống một hơi cạn sạch!
Nhất là nhớ lại lúc trước đi rà mìn ở biên giới, lỡ tay làm nổ, thế là phải về nhà chăn heo, nhớ tới hốc mắt vô thức đỏ lên.
Cũng không ngừng cảm kích Diệp Kiều.
Không có cô, ngày hôm nay, mấy người bọn họ cũng không thể gặp lại đông đủ như này.
Lục Tiểu Cổn cầm điện thoại di động, đứng ở chỗ ngưỡng cửa, cậu chụp hình bảy người bọn họ lại rồi gửi qua cho Diệp Kiều xem.
Mấy đồng đội cũ này toàn kể chuyện ngày xưa, nói qua nói lại một hồi, cũng là chuyện của phái nam cả, nhưng liếc nhìn thì hốc mắt ai cũng đo đỏ, nhưng mà nhanh thôi, Lão Thái sẽ nhắc đến chuyện hôn sự.
Lão Thái ơi Lão Thái, cuối cũng người cũng có ngày hôm nay!
Lão Thái trịnh trọng đề cập chuyện xin cưới với Lục Bắc Kiêu, kết quả, Lục Bắc Kiêu trả lời, chuyện này cần phải hỏi ý con gái đã.
Mới đó mà đã đặt con gái lên đầu rồi!
Lục Tiểu Vũ đương nhiên là đồng ý rồi!
“Diệp đại gia, nhìn kìa, bác Thái vì con trai mà hạ mình ghê gớm, người thì ngược lại, không giúp thì thôi còn đi ngăn cản con trai theo đuổi vợ tương lai của nó!” Diệp Nhất Mộc uống say, oán hận nhìn Diệp đại gia ngồi phía đối diện.
Nhìn Đại Ngốc ngơ ngơ ngác ngác, không có ý đánh mình, Diệp Nhất Mộc mới nghĩ thầm, chắc là Đại Ngốc chưa phát hiện chuyện tối qua mình bò qua cửa sổ tới tìm Trần Tiểu Quả rồi!
Diệp đại gia đang định dạy dỗ lại đứa con trai nghịch ngợm của mình thì Diệp đại thiếu đã đứng lên: “Chú Đại Ngốc, con thật lòng thật dạ yêu em Tiểu Quả, trời đất chứng giám cho con!”
“Đường xa mới biết ngựa hay, lâu ngày mới rõ lòng người con à! Diệp Nhất Mộc, nếu ba năm nữa mà con lại nói với chú mấy lời này thì chú sẽ tin con!” Đại Ngốc vỗ bàn nói.
“Được, ba năm thì ba năm!” Diệp đại thiếu nói một cách chắc chắn.
Đàn ông phải như vậy chứ, lần này đã khiến Diệp đại gia thay đổi cách nhìn rồi.
Tên nhóc con, đúng là có yêu thương Trần Tiều Quả thật lòng!
“Nhưng quan trọng là, Tiểu Quả nhà chú có thích con không thôi!” Đại Ngốc lại nói.
Diệp đại thiếu im lặng gãi đầu, lòng đau như cắt.
Lúc này, tại thành phố I xa xôi, Diệp Kiều đã nhận được tin nhắn của con trai, mở ra thấy hình của bảy người họ, nước mắt cô bất chợt rơi xuống…VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.