Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1734 - Chương 1734:Cầu Hôn

Chương 1734:Cầu hôn

Đội chiếc mũ nồi đen và bộ quân phục rằn ri, thân hình cao lớn của thượng tá Lục vững vàng đi về phía bên này, dưới ánh mặt trời, huy hiệu và quân hàm sáng chói lóa.

Cũng mặc bộ đồ đó nhưng nhìn Lục Chiến Qua hào hoa hơn hẳn, thấy người anh hùng trong lòng đang đi về phía mình, cảm giác tôn kính đột nhiên ập tới, tràn đầy nhiệt huyết rất giống hình ảnh xông pha chiến đấu như lúc còn trẻ!

Dưới ánh mặt trời, Lục Bắc Kiêu nhìn đứa con trai cả đã trưởng thành của mình, thậm chí còn cao hơn mình, trong lòng tràn đầy tự hào!

Là một người lính, một người sĩ quan, anh cũng cảm thấy rất vui khi có người kế nghiệp mình!

“Lại phải về căn cứ à?” Lục Chiến Qua trầm giọng hỏi.

Thượng tá Lục gật đầu, rút một điếu thuốc đưa cho con trai, điếu còn lại thì đưa lên miệng, nhưng Lục Chiến Qua đột nhiên bước tới, dùng sức giật lấy điếu thuốc từ miệng cha mình, sau đó đưa cho cha một viên kẹo cao su: “Bớt hút mấy thứ này lại đi! Quên lời căn dặn của Diệp Kiều rồi à?”

“Thằng nhóc thối này! Muốn quản cả cha cơ đấy!” Đại tá Lục nghiêm nghị nói, khóe miệng nở một nụ cười.

“Một điếu thuốc chứ hơn 70 chất gây ung thư đấy, mấy ngày trước Diệp Kiều đã chia sẻ lên mạng xã hội rồi, người quên rồi à?” Lục Tiểu Cổn cất giọng nói, vừa nói vừa đốt điếu thuốc trên miệng.

Lục Bắc Kiêu: “...” Vậy mà mày còn hút à thằng nhóc này?!

Thằng nhóc thối!

Mấy năm nay bị vợ quản, nên không được hút thuốc nhiều, muốn hút thì cũng phải cân nhắc thời gian địa điểm.

“Diệp Kiều về nhà rồi hả?” Lục Đại Ma Vương cam chịu nhai kẹo cao su, trầm giọng hỏi.

Năm trước cô mới trở về nhà ăn tết thăm hỏi cha mẹ nuôi cùng cha ruột Diệp Thắng Huân của cô, sau khi cô tới sân bay đón Kiều Sênh thì trực tiếp về nhà.

Hỏi cô ấy qua điện thoại, thì cô nói rằng cô chỉ muốn về ở lại hai ngày rồi nghỉ ngơi.

Anh đoán rằng cô đang buồn vì bệnh tình của Kiều Sênh nên mới muốn về quê để thư giãn, ngày lễ tình nhân đó anh cũng đã an ủi cô rồi!

“Có phải vì bệnh của cậu Kiều Sênh mà buồn không? Khi nào Lục Tiểu Vũ ra nước ngoài, Diệp Kiều nhất định sẽ quay lại tiễn nó!” Lục Tiểu Cổn cũng nghĩ như vậy.

Lúc này, một chiếc xe địa hình quân đội dừng ở cách đó không xa, một người đàn ông cao lớn bước xuống xe.

Người đó chính là người đã lãnh đạo Lục Đại Ma Vương, Lão Thái, nay Lão Thái đã mang quân hàm thiếu tướng rồi, là đội trưởng đội đặc công! Vẫn đang là cấp trên của Lục Đại Ma Vương!

Hai người lính tiến lại gần nhau, họ chào nhau theo kiểu quân đội!

Một lúc sau, thủ trưởng Thái mới mở lời: “Đội trưởng Lục, chuyện hôn sự của hai đứa nhỏ, nhà tôi định ngày giờ luôn, cậu thấy thế nào?”

Vẻ mặt của Lục Bắc Kiêu thì nghiêm nghị nhưng trong lòng lại mừng thầm, Lão Thái ơi Lão Thái, cuối cùng anh cũng có ngày này!

“Kết hôn? Thái Dư Bạch với Lục Tiểu Vũ ấy à?” Lục Bắc Kiêu cố ý hỏi.

Lão Thái: “…” Không lẽ Thái Dư Bạch với Lục Chiến Qua, vậy mà cũng hỏi?! Nhưng mà cũng phải, anh ta làm vậy là có chủ đích!

Lão Thái cũng tự biết rằng tên ma vương mà thể nào cũng làm khó dễ mình mà!

“Đúng vậy! Thái Dư Bạch nhà chúng tôi đã ngưỡng mộ Lục Chiến Vũ lâu rồi, hai đứa nó là thanh mai trúc mã, tình đầu ý hợp! Bây giờ, thân làm cha, vì con trai Thái Dư Bạch cho nên mới tới đây.”

“Đồng chí Lão Thái này, con gái nhà tôi mới có 19 hà, như vậy có hơi sớm đó!” Lục Bắc Kiêu cười cười, cố tình gây khó dễ cho Lão Thái.

Ở đằng xa, Thái Dư Bạch nhìn cha vợ tương lai rồi lại nhìn qua cha mình, nghĩ thầm, cha ơi cha không thể bày tỏ thành ý hơn chút sao cha?!

“Đồng chí Lục Bắc Kiêu này, hay là chúng ta vừa uống rượu vừa bàn chuyện nhỉ, có được không? Gọi bọn Diệp Thành lên nữa!” Vì chuyện cả đời của con trai nên lần này Lão Thái đành phải nhẫn nhịn một chút rồi.

Nhìn Lão Thái cười cười nịnh nọt, Lục Đại Ma Vương mừng thầm: “Rượu thì có thể uống, nhưng chuyện hôn nhân thì… sau này bàn đi!”

Nghĩ thì nghĩ vậy chứ anh không có nói ra.

Lão Thái thừa biết, tên này là muốn mình phải cần xin trước mặt mọi người đây mà!

Bình Luận (0)
Comment