Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 175 - Chương 175:

Chương 175:

Mặc dù là huấn luyện nhưng trường Hunter phát cho học viên đều là dàn thật, súng của mọi người luôn trong tình trạng mở chốt an toàn!

Cơ thể người đẹp áo hồng văng ra ngoài do tác động của viên đạn và ngã về phía sau. Những người đi đường nghe thấy tiếng súng lập tức bỏ chạy, trùm kín đầu.

Năm người đẹp còn lại, một số rút súng lục buộc vào chân giấu dưới váy dài, một số rút dao găm, một số nhân cơ hội bỏ chạy!

Nhưng tốc độ của bọn họ làm sao có thể nhanh như bốn người đặc công này!

Bốn người lấy tốc độ nhanh như chớp, một người môt súng nhanh chóng bắn chết các cô ta! Ổn! Chuẩn! Tàn nhẫn!

“Ow, thật đáng tiếc!” Số 32 lắc đầu, nói tiếng Anh Mỹ trôi chảy, tiếc nuối.

Lục Bắc Kiêu nhìn anh ta, quay đầu ra hiệu, số 32 hiểu ý đành ngồi xuống. Cô gái vừa rồi con quyến rũ nay đã thành thi thể, "Ôi! Số 10, sao cậu không đến? Vì sao? Tôi rất phản cảm khi chạm vào thi thể, nếu còn sống đương nhiên không chê!"

Số 32 bỉ ổi nói, vừa nói vừa lấy ra một gói ma túy từ ngực của thi thể.

"Đụng vào cô ta, vợ tôi sẽ ghen. Đương nhiên tôi ghét hơn!" Lục Bắc Kiêu buồn bã nói, nhận lấy túi mà số 32 đưa cho, mở gói ra nhẹ ngửi, xác định đúng là heroin.

"Ha! Tôi thực sự muốn gặp vợ cậu một lần!" Số 32 thường thấy lúc Lục Bắc Kiêu nghỉ ngơi sẽ lặng lẽ lấy ra một tấm hình, trên tấm hình là vợ của anh, anh vẫn chưa được gặp .

Lúc này tiếng súng vang lên cách đó không xa, anh lập tức đứng lên cùng hai người khác lập tức đi đến chỗ có tiếng súng.

Có lẽ là mấy người đàn ông vừa mới chấm mút kia.

Không nghi ngờ gì nữa, họ ở đây để lấy hàng!

Ban ngày ban mặt dám nhận hàng dưới con mắt của lính tuần tra, cái gọi là, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!

Nhưng bọn họ không may, đã gặp anh!

Lúc đám Lục Bắc Kiêu chạy đến, hai tên đã bị đánh chết, còn bốn tên lưu manh chạy về những hướng khác nhau.

"Chia ra đuổi theo!"

Hai người một nhóm chia ra đuổi theo.

Suy thoái kinh tế, đường phố thị trấn, người vô gia cư và các tòa nhà đổ nát có thể được nhìn thấy ở khắp mọi nơi.

Lục Bắc Kiêu và số 10 một nhóm, cầm súng đuổi theo tên côn đồ.

"Số 10! Chết tiệt! Bọn họ có tiếp ứng!" Số 21 thấy tên lưu manh nhảy lên một chiếc xe bán tải., tức giận đến giơ chân.

"Đuổi theo!" Anh ném khẩu súng trước mặt ra sau lưng, đôi chân giang ra nhảy qua đống đổ nát.

Trên thùng xe bán tải vẫn còn tên cầm súng đang bắn không ngừng, Lục Bắc Kiêu và số 21 né tránh mưa đan, chiếc xe bán tải lao thẳng về phía họ.

Có vẻ như bọn chúng đang muốn lấy lại lô hàng đó!

Trên người mấy cô gái kia ít nhất cầm 2 kg Heroin.

Bên trong mưa đạn, Lục Bắc Kiêu nhảy lên nóc nhà, lấy ra một quả lựu đạn từ bên hông và ném nó về phía chiếc xe bán tải.

"Bùm" một tiếng, lửa cháy ngút trời, nhưng xe bán tải chạy quá nhanh, chỉ có một xạ thủ bị giết, còn xe bán tải vẫn đang bỏ chạy.

Bộ dáng mạnh mẽ của Lục Bắc Kiêu vừa chạy vừa nhảy trên mái nhà, ngay sau đó, anh nhảy khỏi mái nhà và đáp thẳng xuống đầu ghế lái của chiếc xe bán tải. Anh nằm xuống, cầm súng ngắn trong tay đập vỡ cửa kính. Lái xe thấy thế không ngừng đánh tay lái, muốn hất anh đi.

"Rầm" một tiếng, lần này trực tiếp đập vào thái dương của người lái xe, chiếc xe bán tải đâm thẳng vào tường mất kiểm soát. Lục Bắc Kiêu lập tức bò dậy, nhảy xuống, cơ thể lăn vài vòng trên mặt đất.

"Mẹ kiếp!" Bị ngã xuống đến đau đầu, anh chửi thề.

"Anh bạn! Làm tốt lắm!" Số 21 tới kéo anh lên.

Lục Bắc Kiêu lắc lắc đầu, "Mẹ nó thật kích thích!"

"Một tháng cuối đều là thực chiến, nghe nói còn kích thích hơn!" Số 21 cong môi.

Bình Luận (0)
Comment