Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176:

Chương 176:

Ở lưu vực sông Amazon, thời xa xưa cướp biển hoành hành, do vị trí địa lý đặc biệt nên ở đây đã chứa chấp các tổ chức buôn bán ma túy quốc tế và các tổ chức khủng bố, do đó, thực chiến cũng là một trong những chương trình đào tạo của trường Hunter.

11 tháng rèn luyện ma quỷ, hành hạ và dày vò về thể xác lẫn tinh thần. Đối với Lục Bắc Kiêu, thực chiến càng nguy hiểm bao nhiêu thì anh càng hả giận bấy nhiêu!

“Thật tuyệt vời!” Anh ấy nói bằng tiếng Anh trôi chảy.

Lúc này, số 32 phát ra pháo sáng màu đỏ!

“Fuck!” Lục Bắc Kiêu có dự cảm không ổn!

--

Số 32 trúng đạn ngã dưới đất, tên lưu manh cầm ba lô trên tay đang xách đống bột trắng, tên ngồi trên xe máy thấy họ thì lập tức nổ súng.

Lục Bắc Kiêu nằm xuống lăn ra đống đổ nát, lập tức mở chốt an toàn đánh trả.

Một tên nhặt gói bột trắng rồi nổ súng yểm hộ, vừa nhảy lên xe nghênh ngang rời đi. Lục Bắc Kiêu nghiến răng, lập tức nhảy lên xe ô tô tuần tra, "Nhanh cứu 032 đi!" Nói xong câu này anh lập tức rời đi.

Tên khốn 032 này, tốt nhất là đừng sao cả!

Sau một thời gian dài ở chung, Lục Bắc Kiêu anh đã không còn là học viên Trung Quốc bị những học viên châu u, châu Mỹ thậm chí châu Phi xem thường nữa. Anh lấy thực lực của mình khiến những học viên này tôn trọng anh! Bình thường anh cũng sẽ đùa giỡn với họ, mà số 032 luôn là đối tác tốt nhất của anh!

Xe gắn máy lao vùn vụt, thirng thoảng ném lựu đạn ra sau, anh lái xe tránh đi, tốc độ xe càng ngày càng nhanh.

Chiếc xe kia buộc phải phóng nhanh, thấy sắp va chạm với xe tải lớn chạy phía trước, hai tên côn đồ nhảy xuống xe ngay lập tức. Lục Bắc Thâm tắt máy và nhảy ra khỏi xe ngay, nổ súng giết chết một tên, còn một tên bị dẫm dưới đấy.

"Fuck! Anh bạn! Ma túy này đều cho anh, đừng giết tôi, đừng giết:- "

"Bùm"!

Một súng, nổ đầu, tên lưu manh mặc áo balo màu đen, máu chảy đầu rơi. Máu đỏ và não trắng tràn ra trên đôi ủng quân đội của anh, đôi mắt đen lạnh lùng và tàn nhẫn của Lục Bắc Kiêu không chớp, chỉ đá đống rác rưởi trên giày, rồi nhặt ba lô đựng đầy heroin quay người bỏ đi.

Anh là dũng sĩ đến từ địa ngục, giết người không chớp mắt!

Số 032 mạng lớn, đạn cách tim anh ta chỉ có 0.5 cm. Sau khi làm phẫu thuật, qua khỏi cơn nguy kịch nhưng cũng có nghĩa anh phải rời khỏi trường Hunter.

Anh ta chỉ vừa trải qua một cuộc phẫu thuật lớn và không thể trở lại tập luyện trong vòng 48 giờ.

Trời vừa rạng sáng, anh trở lại ký túc xá, nằm trên giường. Tâm trạng Lục Bắc Kiêu có chút phức tạp, anh lấy ảnh của Diệp Kiều ra, nhìn cô mặc đồ rằn ri trên người, mái tóc hất lê, hai tay ôm eo anh, dựa người vào ngực anh. Khóe miệng anh cong lên, nỗi nhớ nhung điên cuồng dâng lên.

Giờ này trong nước là chiều ngày 6, nhóc con sẽ có kỳ thi tuyển sinh đại học vào ngày mai.

"Ngoan, nghiêm túc thi một chút, dù thi không đỗ anh cũng không quan tâm, vẫn cưới em như thường! Nhóc con..." Vừa nói anh ngủ thiếp đi, ánh chụp đặt trước ngực anh, tay của anh ấn chặt nó như thể cô đang nằm trên người anh, họ ngủ ôm nhau ...

--

Ngày mùng 7 tháng 7 lại một ngày nóng khác, ngày đầu tiên của kỳ thi tuyển sinh đại học.

Phòng thi của Diệp Kiều nằm trong trường. Những tấm băng rôn lớn màu đỏ với những dòng chữ như "Chào mừng bạn đến với kỳ thi tuyển sinh trung học" được treo ở lối vào trường, hai bên đường treo đủ loại cờ màu sắc. Phụ huynh học sinh đưa con em mình đi thi xong cũng không về nhà mà đứng ngoài cổng trông.

Trong thời đại kế hoạch hóa gia đình, hầu hết mọi gia đình ở thành phố J đều có con một, người lớn đều mong con mình hơn người.

Tần Lan giống những người khác, tự mình đưa Diệp Trăn Trăn đi thi, gặp Diệp Kiều ở cửa còn cố ý gọi cô, "Kiều Kiều, nghe nói gần đây con bị tiêu chảy, bây giờ sao rồi? Dì Tần có thuốc này, có uống không?"

Bình Luận (0)
Comment