Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 187 - Chương 187:

Chương 187:

Trường Hunter nổi tiếng gần xa là vệ sĩ trung thành của rừng mưa nhiệt đới Amazon, sự tồn tại của nó, chính là cơn ác mộng của các băng đảng ma túy và tổ chức khủng bố! Cho nên, đối với các tập đoàn, tổ chức đó, việc diệt trừ nó, nhất định phải được tiến hành! Đã từng có những vụ khủng bố tương tự phát sinh!

Tất nhiên, mục đích thật sự của các cuộc tấn công khủng bố đó, chính là tìm ra rồi chặt đầu tên chỉ huy cấp cao nhất của trường Hunter!

Mười lăm học viên còn sót lại, từng người một đều thủ sẵn súng trường đột kích, bọn họ đều đã thông qua buổi huấn luyện ngắm bắn, sát hạch huấn luyện chống khủng bố, sau khi có được súng trong tay, mỗi một người đều là tinh anh!

Từng người bọn họ đều mặc chiếc quần ướt đẫm, có thể là cơ bắp trần trụi, hoặc là vết thương chồng chất trên thân, biểu cảm lại càng hung tợn hơn, cầm lấy súng trường, không ngừng khai hỏa!

Mà đám phần tử khủng bố kia cũng không yếu, vứt một quả lựu đạn qua yểm hộ.

Tuy đã tránh được cú nổ mạnh, nhưng bị hỏa lực đánh sâu vào, làm cho mấy người trần nửa người là bọn họ, phải chịu bỏng rát ở nhiều mức độ khác nhau.

Sau lưng Lục Bắc Kiêu có một mảng da bị thiêu cháy, nhưng chút phỏng rát đó cũng không thể ảnh hướng đến việc anh chiến đấu!

Có mấy tên phần tử khủng bố không có hỏa dược, liền bắt đầu chạy trốn, Lục Bắc Kiêu lập tức đuổi theo, thân thể mạnh mẽ lướt qua những chướng ngại, nhảy lên, đôi chân dài đá một phát về phía tên khủng bố, gạt đối phương ngã xuống.

“Mày cmn lại dám chạy! Chạy này!” Anh nhìn vào tên bắt cóc cao to, mang khăn trùm đầu, không chút động đậy nào mà nói.

“Không phải vừa rồi mày còn kiêu ngạo lắm hay sao?! Đi chết đi!” Nói rồi, anh lấy họng xuống hướng đến sau gáy của đối phương, bóp cò, chân dung của tên bắt cóc lập tức như trái dưa hấu, nổ tung……….!

Đối phương có hơn hai mươi người, nhưng rất nhanh đã bị giết hết còn lại mười tên, đám phần tử khủng bố đó cũng bắt đầu chạy trốn về phía khu rừng mưa.

“Không tha cho tên nào cả! Làm cho đám con cháu đó có đi mà không có về!” Bọn họ vẫn đang mặc những chiếc quần ướt đẫm, thân trên trần trụi, khắp người đều mang đầy vết súng đạn, có vài người còn có vết roi đánh!

“Lập tức thay đổi trang bị, mang đủ vũ khí, đuổi giết bọn họ!” Anh lại lên tiếng.

Không đến hai phút, đã trang bị xong xuôi.

“Giáo quan Will đã cmn hy sinh rồi sao?!” Lâu vậy rồi cũng không thấy đến chi viên, chẳng lẽ bị giết thật rồi? Lục Bắc Kiêu cắn răng mà nói.

“Số 15, 21, 66, ba người các cậu đi tìm đi! Hổ vắng nhà, khỉ đột lên xưng bá! Hôm nay mọi người nghe theo tôi chỉ huy! Những người còn lại theo tôi!” Lục Bắc Kiều trang bị khắp người, vô cùng khí phách mà nói, ba người kia do bị hành hạ, nên được anh sắp xếp nhiệm vụ nhẹ nhàng hơn một chút.

Mỗi lần sát hạch, anh đều là người có thành tích ưu tú nhất, cho nên mấy học viên đó không thể không phục theo anh.

Mười hai người còn lại bao gồm cả anh bước đi hướng về phía sân bay.

Mười tên kia chạy trốn vào trong rừng mưa rồi, biển trời mênh mông, bọn họ mà vào đó thì cũng như đãi cát tìm vàng.

Mười hai người chia đều vào ba chiếc trực thăng, một người phụ trách lái, hai người còn lại chiến đấu.

Trường Hunter dành cho bộ đội đặc chủng, không có chỗ nào là không được huấn luyện, không gì là không thể!

Rất nhanh, ba chiếc trực thăng đã bay lên không phận của Trường Hunter.

Trên không trung của rừng mưa nhiệt đới, trực thăng bay ngang qua, cây cối liền lay động, giống như một cơn sóng biển, làm cho bọn phần tử khủng bố chạy trốn không có nơi để ẩn nấp.

“Lên cao! Chuẩn bị đu dây đáp xuống!” Lục Bắc Kiêu nói vào trong tai nghe liên lạc.

Trực thăng bay lên độ cao vài trăm thước, Lục Bắc Kiêu cột dây thừng lên, từ cửa khoang nhảy xuống, vô cùng đẹp trai cùng anh dũng, bình an mà tiếp đất.

Mấy chiếc trực thăng khác cũng theo thứ tự mà đáp xuống, thân thủ nhanh nhẹn như báo, ba tay bắn tỉa theo lời chỉ huy của Lục Bắc Kiêu, lập tức lấy ra bộ đồ rằn ri màu xanh quân đội làm bằng vải vụn trong balo ra, còn gọi là đồ ngụy trang, phủ lên, rồi sau đó, tìm góc ngắm bắn thích hợp mà nằm sấp xuống.

“Số 10, hướng ba giờ của cậu!”

“Yes!” Lục Bắc Kiêu cong khóe miệng lên, vừa dứt lời, ngón tay bóp cò, phẫn nộ mà phóng một viên đạn ra, một phát chí mạng!

Mười tên phần tử khủng bố, rất nhanh đã có năm tên bị bắn hạ, còn lại năm tên vẫn đang ẩn nấp kỹ lưỡng trong khu rừng mưa nhiệt đới này!

Ba chiếc trực thăng trên không hỗ trợ bọn họ tìm kiếm, hiện tại, bọn họ chính là thợ săn, mà những tên bắt cóc đang chạy thoát thân kia, cũng chính là con mồi của bọn họ!

Bình Luận (0)
Comment