“A! Nhất định là giáo quan Will cũng bị bắt làm tù binh rồi! Số 10, cậu đừng phí sức nữa! Tổ chức khủng bố nguy hiểm hơn những gì cậu tưởng tượng đó! Bọn họ còn có thể ám sát cả tổng thống nước M, huống chi là chuyện này!” Số 21 nhún vai mà nói.
Lục Bắc Kiêu cũng khẳng định, đây thật sự không phải là đào tạo chống từ binh chiến tranh mà bọn họ thường hay “chơi chán rồi”!
Lúc này, từ trên bờ truyền đến một tiếng hét thật thê thảm.
Số 66 bị tên bắt cóc treo lên, đánh bằng roi.
“Nói tao biết! Chỉ huy cấp cao nhất của bọn mày là ai?!” Tên bắt cóc mang mũ trùm đen, chỉ để lộ ra đôi mắt cùng miệng kia đang cầm roi da trong tay, vừa đánh vào người năm học viên, vừa chất vấn họ.
“Chỉ huy cấp cao nhất của bọn tao…….Là…….Ông nội mày đó! Ha ha!” Số 66 cắn răng mà nói, cuối cùng liền bật cười.
Lại một roi nữa quất xuống, trên người anh ta lại có thêm một vết thương tróc da rách thịt!
Ngay sai đó, hai tên bắt cóc khác cũng bắt đầu hành hạ số 15 xui xẻo, bọn họ giữ lấy tay anh ta, cầm lấy kìm nhổ đinh, kẹp vào móng tay của anh ta.
“Nói tao nghe! Chỉ huy cấp cao nhất của tụi mày là ai?!” Câu hỏi vẫn như vậy.
Số 15 đã từng bị Lục Bắc Kiêu giáo huấn phải ăn phân chó, anh ta liền nở nụ cười, phun nước bọt vào mặt của tên bắt cóc, để rồi sau đó, tên bắt cóc liền dùng sức mà kẹp, “Shit!” Số 15 liền cất tiếng mà chửi, gương mặt vặn vẹo vì đau đớn.
“Đt con mẹ nó! Mày có giỏi thì thả ông ra đi! Mẹ nó, ông đây sẽ đá bẹp hết lũ chúng mày! Đt!” Cho dù anh vẫn luôn ghét bỏ số 15, nhưng lúc này, nhìn thấy anh ta bị hành hạ như vậy, móng tay bị nhổ bỏ, anh liền nắm tay lại, vô cùng tức giận mà đánh vào cọc gỗ.
Trong cuộc huấn luyện trốn tù binh chiến tránh ba tháng trước, anh ta cũng từng bị rút móng tay!
“Số 10! Cảm ơn cậu! Người anh em! Tôi không sao cả!” Số 15 nở nụ cười mà nói, khoé mắt ngập nước, nhưng vẫn vô cùng hung tợn mà nói, “Tới đây, có giỏi thì hành chết ông nội mày đi!”
Ba người khác cũng bị treo ngược lên,đầu thì bị nhúng vào nước sông.
Có một kiểu bất đắc dĩ, đó chính là trơ mắt nhìn chiến hữu của mình bị ngược đãi, mà bản thân lại không làm được gì.
Lục Bắc Kiêu cũng dần bình tĩnh lại, anh không thể không không chờ chết được! Càng không thể để đám con cháu này đụng vào một cọng lông của anh! Lén lút khom lưng xuống, anh rút ra con dao găm mà đến tận khi đi ngủ anh cũng chưa từng bỏ xuống, “Mọi người yểm trợ cho tôi, có ai mang theo dao găm bên người nữa?”
Chín người còn lại đều lắc đầu.
“Yểm trợ cho tôi!”
Lục Bắc Kiêu cầm dao, lặn xuống dưới đáy, động đậy con dao như đang cưa gỗ, chỉ trong chốc lát sau, dưới bầu trời mưa nặng hạt, mực nước dâng cao từng chút một.
Số 15 bị đưa trở về thuỷ lao, số 21 lại bị đưa ra ngoài, anh ta vừa mới được ra ngoài, thì đã bị tên bắt cóc chơi đòn hiểm.
Nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của số 21, động tác trên tay Lục Bắc Kiêu lại càng nhanh hơn, anh cắn chặt răng, mực nước lại càng ngày càng cao hơn, mới đó mà đã tới ngang cằm bọn họ.
Một tiếng đồng hồ qua đi, anh đã cưa được nửa thanh gỗ, anh đột nhiên nhấc chân lên đạp vào, thanh gỗ liền gãy ra.
“Các chàng trai trẻ, đến lúc kiểm tra khả năng lặn dưới nước của các cậu rồi! Một hồi nữa tôi sẽ nghĩ cách làm thế nào để lấy súng, cứu chiến hữu trước!”
Có thể ở lại được đến cuối cùng, mỗi người bọn họ đều đạt thi đạt được giấy chứng nhận huấn luyện viên lặn dưới nước chuyên nghiệp!
Anh để cho số 15 ra ngoài trước trước, số 15 thương tích đầy mình cắn chặt răng, len vào trong nước, từ lối cưa mà bơi ra ngoài, từng người từng người như vậy, lần lượt đi ra ngoài, thần không biết quỷ không hay, ấn giấu dưới đáy mặt nước, đợi cho đến khi mấy tên bắt cóc phát hiện ra, thì bọn họ đã đến gần khu tù binh.
Mưa rơi tầm tã, Lục Bắc Kiều bơi tới bên cạnh boong tàu.
“Nói tao nghe! Chỉ huy cấp cao nhất của bọn mày là ai?! A —-” Cổ chân của tên bắt cóc bị bắt lấy, thân người cao lớn ngã thẳng xuống nước, vừa mới ngoi lên, Lục Bắc Kiêu đã thủ sẵn nắm đầu của anh ta, dùng sức thật mạnh, “Rắc” một tiếng, vặn gãy cổ anh ta, một tên bắt cóc khác thì bị số 80 kéo xuống nước, cầm lấy con dao găm của Lục Bắc Kiêu, một phát chí mạng!
Hai người bọn họ cầm lấy khẩu súng trường của hai tên bắt cóc
“Bịch bịch bịch —-” Ba tên bắt cóc đã bị hạ gục, mấy người trốn dưới nước, cũng lần lượt bước lên boong tàu, cứu thoát những chiến hữu bị bắt giữ!
“Đại khai sát giới đi! Các anh em!” Lục Bắc Kiêu cất tiếng, ném ba khẩu súng qua cho những người chiến hữu khác.