Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 217 - Chương 217:

Chương 217:

Huấn luyện viên của bọn họ trước mặt bạn gái chính là một con cầm thú có thể ăn cô bất cứ lúc nào!

Về phần trải nghiệm đương nhiên là thoải mái muốn chết! Ha ha ha ha

Nói một cách nghiêm túc, đó thực sự là một mối quan hệ yêu-ghét.

Yêu tình yêu của anh có thể nhấn chìm cô, yêu anh bá đạo, tình cảm, đàn ông, lưu manh...

Hận cái gì chứ?

Đại khái là kiếp trước không tiềt chế hành vi man rợ với cô, khi ghen cũng lòng dạ hẹp hòi! Nhưng kiếp này anh đã đủ dịu dàng rồi!

Những khuyết điểm ở kiếp trước đều có thể bỏ qua, cho nên chỉ có yêu anh!

"Đương nhiên anh ấy có bạn gái rồi! Bạn gái của anh ấy là hoa khôi ở đoàn văn công!" Sau khi Diệp Trăn Trăn ngồi xuống, thở phì phò nói, giọng rất to.

Cô gái nhỏ Diệp Trăn Trăn này cũng biết Cố Tuyết Yến?

Vụ bê bối này đã lan ra toàn bộ trong giới con cái cán bộ cao cấp rồi phải không?

Anh Kiêu có biết không?

Chờ huấn luyện quân sự kết thúc, cô không hành hạ chết Cố Tuyết Yến thì cô không phải Diệp Kiều!

Mấy cô nữ sinh lựa chọn không tin Diệp Trăn. Giá trị tín nhiệm của cô ta ở trong mắt các cô gần như bằng không, cô ta khoác lác quen biết huấn luyện viên Lục, nhưng thực ra người ta còn không thèm để ý đến cô ta nữa đấy?!

"Diệp Kiều! Cậu vẫn ổn chứ? Trông mặt cậu vẫn còn rất đỏ!" Các nữ sinh vây quanh hỏi thăm cô.

Các cô ấy cho rằng cô đỏ mặt vì bị say nắng?

NO!

Cô đang hồi tưởng về những nụ hôn nồng ấm nhiệt tình mà cô vừa trải qua cùng với huấn luyện viên lạnh lùng cấm dục kia của các cô ấy!

Thấy các bạn nữ đều quan tâm Diệp Kiều, Diệp Trăn càng tức hơn!

"Đúng rồi, Diệp Kiều, rốt cuộc huấn luyện viên Lục là người thế nào? Thấy anh ấy rất quan tâm nha, tớ cũng muốn bị say nắng quá đi!" u Dương mơ mộng nói, trái tim thiếu nữ nổ tung!

Diệp Kiều thầm nghĩ, cậu bị cảm nắng một lần thử đi thì biết!

"Các cậu cũng thấy nhỉ, huấn luyện viên Lục rất có trách nhiệm, rất tốt!"

Đám nữ sinh gật đầu, ngoại trừ Diệp Trăn Trăn đang ghen ghét đến phát điên!

--

"Lục Chấn Thăng! Rốt cuộc con trai tôi đi đâu rồi?! Người làm mẹ tôi đây đã hơn một năm không gặp nó rồi! Ông nhất định phải cho tôi gặp nó!"

Bà Đỗ nghe tin con trai cưng đã vinh quang tốt nghiệp từ trường Hunter về rồi lập tức đến đại đội đặc chủng của anh tìm. Kết quả người không ở đây, cấp trên của anh nói anh chấp hành nhiệm vụ đặc thù, cụ thể là nhiệm vụ gì thì giữ bí mật.

Bà đành phải đến bộ tư lệnh chất vấn tư lệnh Lục.

Nội tâm tư lệnh Lục cũng sụp đổ.

Đêm khuya hôm qua thằng khốn nhà ông đã gọi điện đến nói muốn đến đơn vị khu tây thành phố làm huấn luyện viên quân sự!

Lúc ấy ông tức suýt nữa thổ huyết!

Cho nó đưa nó đến Venezuela huấn luyện một năm để nó về làm huấn luyện quân sự à?!

Nhưng ông có thể làm gì? Chỉ có thể đồng ý với ông cụ non ấy thôi!

Sáng nay tra ra mới biết đại học J đang ở đó huấn luyện một tháng cho nên ông cụ non nhà ông đi làm huấn luyện viên cho con dâu ông đi!

Thằng nhóc khốn nạn này, mẹ nó hoặc là không yêu, yêu rồi thì lắm thủ đoạn!

Chuyện này sao ông có thể nói với Đỗ Dĩnh. Bà mà biết con trai cưng của bà đã tự mình nói chuyện với cô vợ trẻ, còn xin nghỉ phép một tháng để yêu đương thì không tức muốn chết ấy?

Bà luôn muốn con dâu là con gái nhà họ Cố!

"Thực sự là đi chấp hành nhiệm vụ! Nhiệm vụ đặc biệt bí mật!" Tư lệnh Lục rót cho bà Đỗ một chén nước, làm công việc an ủi.

"Lục Chấn Thăng! Ông không muốn ở cùng tôi đúng không? Con trai cưng của tôi bị ông đưa đến Nam Mĩ chịu hành hạ một năm vừa về đã phải đi chấp hành nhiệm vụ, ông:-!"

"Đương nhiên muốn! Phu nhân yên tâm, nhiệm vụ này rất nhẹ nhàng! Con trai tôi đang đi hưởng thụ đấy!" Tư lệnh lục vội gật đầu cúi người dỗ dành.

Nhiệm vụ gì còn có thể hưởng thụ?! Đỗ Dĩnh không thèm tin chuyện hoang đường của ông!

Nhưng những người đàn ông nhà họ Lục sau khi tham gia quân ngũ đều sẽ lấy quân làm nhà! Lấy súng làm con dâu! Hãy coi nhiệm vụ như tuần trăng mật!

Bình Luận (0)
Comment