Mồ hôi óng ánh chảy từ những sợi tóc đen ở vành mũ thấm ra ngoài, anh có xúc động muốn liếm những giọt mồ hôi đó đi!
Hơi thở của Diệp Kiều ngày càng nặng, vốn trời đã nói, anh còn trêu bên cạnh, muốn cô nóng chết à!
"Báo cáo huấn luyện viên!" Đột nhiên cô lớn tiếng nói, "Em còn có thể kiên trì!"
Câu trả lời này khiến anh mất hứng, lúc định rời đi lại nghe tiểu yêu tinh xấu xa nhỏ giọng nói: "Toàn thân đều nóng... Nhất là chỗ chỉ anh có thể đến!"
!!!
Huấn luyện viên Lục nghiến răng hàm sau, dựng thẳng thắt lưng, toàn bộ cơ bắp trên người đều căng thẳng, mồ hôi vã ra như mưa!
Còn khuôn mặt của cô gái dưới vành mũ kia vẫn ngây thơ như cũ. Dường như lời nói khuấy động máu của anh vừa rồi không phải từ miệng cô!
"Bạn học Diệp Kiều! Em giỏi lắm! Rất giỏi!" Thân hình cao lớn thẳng tắp của huấn luyện viên Lục, khuôn mặt vẫn lạnh lùng, liên tục khen ngợi bạn học Diệp Kiều.
Ai không biết còn tưởng anh đang khen Diệp Kiều có thể kiên trì đấy.
Trên thực tế huấn luyện viên Lục đang khen cô dâu của mình mẹ nó có thể trêu ghẹo!
Đôi mắt bạn học Diệp Kiều trong veo nhìn thẳng vào anh, khóe miệng cong lên nụ cười đắc ý.
Nhìn yết hầu gợi cảm kia trượt lên xuống, đôi mắt sáng rực thiêu đối mình, cô không khỏi nuốt ngụm nước bọt. Cô dường như nghe thấy anh nói trong lòng, "Nhóc con, em đợi đấy cho anh!"
Chờ thì chờ!
Hừ! Có gì mà sợ!
--
Sau khi đứng trong tư thế quân nhân một tiếng đồng hồ, trong số 30 học sinh của lớp, cô là cô gái duy nhất kiên trì đến cùng, còn một nửa nam sinh không bằng cô, hai vị huấn luyện viên rất không hài lòng với kết quả này!
Đương nhiên đánh giá rất cao biểu hiện của Diệp Kiều.
Huấn luyện viên Bành không ngờ cô bạn nữ xinh đẹp nhất lớp này buổi sáng còn say nắng, buổi chiều biểu hiện tốt như vậy!
Lục Bắc Kiêu cũng không ngờ nhóc con còn có thể kiên trì đứng tư thế quân đội trong một tiếng!
"Bạn học Diệp Kiều có biểu hiện xuất sắc ở khóa đầu tiên của quân nhân, sau này sĩ quan liên lạc trong đợt huấn luyện quân sự của lớp này sẽ do bạn học Diệp Kiều đảm nhận! Nếu các bạn có bất cứ điều gì trong quá trình huấn luyện quân sự, thì có thể liên hệ với bạn học Diệp Kiều đầu tiên, sau đó bạn ấy sẽ báo cáo với huấn luyện viên chúng tôi! Ban huấn luyện chúng tôi có bất kỳ việc gì cũng sẽ liên lạc với bạn Diệp Kiều đầu tiên, sẽ thông báo cho các bạn!:
Mặc dù người nói là huấn luyện viên Bành nhưng Diệp Kiều biết đây là ý của huấn luyện viên Lục!
Lại chết Diệp Kiều rồi!
Diệp Trăn Trăn còn chưa khỏi buồn bực vì cái nắng, nhìn thấy Diệp Kiều là "làm quan", cô ta tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng cô ta cũng chỉ có thể tức giận!
Nhất định Lục Bắc Kiêu nể mặt cấp trên nên mới chăm sóc cô ta đến vậy!
Cô phải nghĩ cách nói cho mẹ biết!
Sau đó huấn luyện đi hành quân gần như đều là huấn luyện viên Bành dạy. Còn huấn luyện viên Lục đang đứng đó như một "Bình hoa", hai tay ôm ngực vành mũ che mắt anh, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào cô gái trong lòng anh. Về phần người khác, chưa từng được anh để vào mắt.
Cả lớp có thầy hướng dẫn đẹp trai như vậy, lớp marketing cả nam và nữ đều rất nghiêm túc và chăm chỉ. Nhất là các nữ sinh, lúc hô khẩu hiệu thì vô cùng vang dội!
Cuối cùng, huấn luyện viên Lục đi về phía họ, tự mình dạy bảo.
Tuy nhiên, anh lạnh lùng chỉ tuần tra các hàng, sau đó đứng ở vị trí xa nhất.
Diệp Kiều đang đối mặt với anh, đứng đó trong tư thế hành quân, chân phải cô làm trụ chân trái bước ra, tay phải nắm chặt, tay đặt song song trước ngực tạo thành góc 90 độ với khuỷu tay, tay trái vung ra sau, toàn bộ sinh viên đều đang duy trì động tác này.
Lúc này huấn luyện viên Lục lạnh lùng bước đi, đến bên cạnh cô, giơ chân lên cọ lên bắp chân cô.
"Không tệ, tầm dưới đủ ổn định rồi!”
Bàn tay to vuốt ve eo cô, tay còn lại thì véo cánh tay to của cô. Cô có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng trong lòng bàn tay anh, quanh người đều là hơi thở của anh, "Lưng eo đủ thẳng! Cánh tay đủ sức!"
Còn huấn luyện viên Bành cũng đang dạy những sinh viên khác giống như anh.
Các nữ sinh: Vì sao không phải là huấn luyện viên Lục dạy sửa cho chúng ta vậy? TT
"Một năm không gặp, thể lực của nhóc con đã tăng lên nhiều... Không biết lúc thực chiến có chịu được như lúc luyện tập không! Khỏi phải haia ba lần đã khóc huhu kêu mệt!" huấn luyện viên Lục thấp giọng nói.