Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 239 - Chương 239:

Chương 239:

Nghe những lời mà Diệp Thắng Huân nói, Tần Lan càng thêm tức giận: “Diệp Thắng Huân! Ông dám giễu cợt tôi! Ông không muốn thăng chức phó thị trưởng à?!”

Diệp Thắng Huân dường như đang nghe một câu chuyện cười, ngủ chung giường hơn mười năm, trong mắt Tần Lan, ông ta là một kẻ hèn nhát, thậm chí vì lợi lộc mà phải hạ mình vậy sao?

Ông đã chuẩn bị xong tất cả, đơn xin từ chức cũng đã được gửi, hiện tại toàn bộ tài sản do ông ấy đứng tên đang được Viện kiểm sát và Hội đồng kỷ luật xem xét!

“Tần Lan, sao bà không nhìn làm xem bà đã bằng cái rễ hành nhà họ Tần chưa?!” Diệp Thắng Huân châm chọc nói, nói xong lập tức cúp điện thoại.

Diệp Thắng Huân! Sao ông dám cúp điện thoại của tôi!

Xem ra lần này ông không muốn làm quan rồi!

Tần Lan tức muốn chết, ném điện thoại mà như ném cục gạch khiến kính chắn gió bị nứt một đường!

Chờ đã, Lục Bắc Kiêu, tại sao lại đóng quân ở đây?!

Không phải cậu ta là lính đặc công sao? Tại sao cậu ta lại đến đây cùng đóng quân với Diệp Thành được?

Tần Lan khó hiểu, nghĩ đến Diệp Trăn Trăn sắp bị đuổi, bà ta tức giận đến phát điên, con nhỏ đáng chết kia, sao không đuổi nó?

——

Trong bốn ngày liên tiếp, không ai thấy giáo quan Lục, chỉ có giáo quan Bành đứng lớp thôi, tâm trạng của Diệp Kiều rất không vui.

Vẫn còn giận chuyện buổi tối đó hay là bị nhóm Huyết Lang gọi về làm nhiệm vụ rồi?

Làm vợ của quân nhân là trải nghiệm như thế nào?

Đó là, gặp nhau thì ít mà xa cách thì nhiều!

Gọi bằng bộ đàm cho anh, nhưng anh lại không trả lời.

Đêm nay trời lại mưa, buổi tổng duyệt quân bị hủy bỏ, Diệp Kiều ngồi xếp bằng trên giường, trên tay cầm một thân máy bay bằng nhựa, một chiếc máy chơi game chuyên dùng để chơi Tetris. Màn hình vẫn đen xám. Cô như bị thất tình, đôi tay không ngừng lướt trên các nút trái phải rồi lại trên dưới máy chơi game.

Trên thực tế, Lục Tiều Cổn đang chơi.

Lại vượt qua một lần nữa.

“Chán quá! Diệp Kiều có thể đừng lừa con bằng trò chơi cấp thấp như vậy được không?! Con muốn chơi Contra và các trò chơi bắn súng!” Lời phản đối của Lục Tiều Cổn kéo Diệp Kiều tỉnh táo lại.

Hậu cung của cô đều chơi bài poker, trên mặt mọi người ai nấy cũng đều bị dán giấy trắng dài xuống, nhìn không ra đâu là Diệp Trăn Trăn.

“Lục Tiều Cổn, ta phát hiện con thích chơi trò chơi bạo lực! Con vẫn là một đứa trẻ đấy!” Đứa nhỏ này thích chơi trò chơi điện tử, đặc biệt là bắn súng và đấm bốc!

Nghỉ hè, cô thường bị Lục Bắc Trì ép chơi, kết quả là cô luôn thắng, nhóm của Lục Bắc Trì lại càng hâm mộ cô hơn, thật ra chính là Lục Tiều Cổn chơi giúp cô!

“…”Lục Tiều Cổn tức giận.

“Cổn bảo bảo, đừng tức giận, huấn luyện quân sự xong, mẹ sẽ cho con chơi trò chơi với bố, được không?” Diệp Kiều nhanh chóng dỗ dành cậu.

Cổn bảo bảo: (* ▽ *)! Có thể chơi trò chơi với người cha yêu quý của mình thì thật tuyệt!

Đúng lúc này, điện thoại của cô vang lên.

Là tiểu K

Tiểu K là một tên bám váy Tần Lan.

“Chị Kiều, thứ chị cần, tôi đều làm theo lời chị rồi, làm xong hết rồi, khi nào thì giao hàng cho chị được?”

Nghe được lời nói của Tiểu K, khóe miệng Diệp Kiều nhếch lên, đây quả là một tin tức thú vị!

Vừa nghe điện thoại, cô vừa cầm cuốn lịch lên xem: “Tối mai bảy giờ, tại quán bar Ngũ Nguyệt Hoa!” Tránh cho đêm dài lắm mộng!

“Được thôi. Chuyện này lúc trước chúng ta đã nói rồi…”

“Một tay giao tiền một tay giao hàng! Hy vọng, sản phẩm này sẽ làm hài lòng tôi!” Diệp Kiều vui vẻ nói.

“Không khiến chị thất vọng đâu! Camera này quét rõ vô cùng! Hình ảnh bình thường cũng trở nên đặc sắc, rõ đến từng cọng lông, yên tâm!” Tiểu K đắc ý vô cùng.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Kiều đã nghĩ kỹ, cô nên đích thân đi xem đoạn video này, hoặc nhờ anh Kiêu đi lấy, nếu là người nào khác, cô sẽ không yên tâm.

Bình Luận (0)
Comment